Thẩm công tử càng muốn tìm nguồn gốc, Hạ Úc Huân không có biện pháp, xoa xoa ấn đường, hít sâu một hơi sau đó ngẩng đầu nhìn hắn, nói: “Nếu anh bởi vì một hai phải cùng Lãnh Tư Thần phân cao thấp, như vậy tôi có thể nói cho anh biết, mặc kệ tôi và Lãnh Tư Thần có quan hệ gì, tôi và anh ta, tuyệt đối không có khả năng! Đáp án này Thẩm công tử ngài hài lòng chứ?”
Hắn vừa lòng cái rắm! Nói mập mờ không rõ, giống như có rất nhiều ẩn tình, trong lòng hắn càng khó chịu hơn!
Bất quá, quay đầu vừa nhìn thấy mặt băng sơn của Lãnh Tư Thần trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, hắn lại dễ chịu……
Bởi vì đột nhiên cảm thấy giống như hôm nay hắn cũng không được xem là thảm nhất……
“Như vậy, cáo từ.” Thấy Thẩm Diệu An thần sắc tựa hồ nghe lọt, Hạ Úc Huân cầm lấy túi xách, xoay người liền đi, lập tức bước qua bên cạnh Lãnh Tư Thần, tầm mắt từ đầu tới đuôi đều không dừng trên người anh.
Tình huống hiện tại là như thế nào, chuyện cứ như vậy giải quyết sao?
Nam Cung Mặc và Nghiêm Tử Hoa ngẩn người, sau đó vội vàng đuổi theo.
Âu Minh Hiên ý vị thâm trường mà nhìn Lãnh Tư Thần vẫn đứng tại chỗ, vỗ vỗ bờ vai của anh, sau đó từ từ dạo bước rời đi.
“Chị, chị cũng đừng quá xúc động.” Nam Cung Mặc đuổi theo nói.
Hạ Úc Huân đột nhiên dừng bước, quay đầu ngừng một trận nói: “Là các người quá khẩn trương thì có? Chẳng lẽ chị không đáng để các người tín nhiệm sao? Em nhìn xem các người một hai ba người, tất cả đều chạy tới vây xem, thật cho là bảo bảo trong nahf lần đầu đi nhà trẻ a! Có như các người sao?”
“……” Nam Cung Mặc đầy mồ hôi, so sánh này……
Hạ Úc Huân tiếp tục nói: “Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, trước khi tôi tới đương nhiên là thăm dò rõ rang tính tình Thẩm Diệu An đúng bệnh hốt thuốc! Nếu là người khác tôi chỉ sợ còn không dám một mình qua, nhưng Thẩm Diệu An tuy rằng ăn chơi trác táng, nhưng bản tính không xấu, cái gì đều rõ ràng, hơn nữa tính tình anh ta rất thẳng thắn, sẽ không loanh quanh lòng vòng, phương pháp tốt nhất đối phó với anh ta chính là phép