Hạ Úc Huân vừa định thét chói tai đã bị người bưng kín miệng:“A……”
Đang muốn hạ độc khẩu, người nọ dường như đoán được tâm tư của cô dùng gan bàn tay nắm hai bên hàm dưới của cô, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hạ Úc Huân! Cô dám cắn thử xem!”
Nghe thanh âm quen thuộc, Hạ Úc Huân sửng sốt.
Sau đó như nhìn thấy người thân cô kích động lệ quang trong hốc mắt chuyển rồi chuyển, mạnh mẽ nhào tới, nói: “Học trưởng anh anh anh…… Anh tới cứu tôi!”
“Cô làm cái gì? Như thế nào chạy tới nơi này?” Âu Minh Hiên vẻ mặt bất đắc dĩ mà đẩy cô ra.
Nha đầu này cũng quá làm khổ người khác rồi! Một chút đều không được yên ổn!
“Tôi cũng không biết, tôi là bị tiểu yêu quái lừa vào!” Hạ Úc Huân đáng thương tội nghiệp mà nói.
“Hạ Úc Huân, cô nói tiếng người cho tôi!” Âu Minh Hiên nóng nảy với cô.
Vì thế, Hạ Úc Huân đem sự tình nói cho Âu Minh Hiên nghe.
“Sự tình chính là như vậy, tôi đoán lúc đó ba tôi cũng không chú ý, cho là thiệp mời hội ái hữu a……”
Âu Minh Hiên như suy tư gì nói: “Thiệp mời đâu? Cho tôi xem.”
“Đây……” Hạ Úc Huân ngoan ngoãn đem thiệp mời móc ra tới.
“Nhìn cô vớ vẩn không tiền đồ! Cô không phải không sợ trời không sợ đất sao?” Âu Minh Hiên vừa nói vừa cầm lấy thiệp mời.
Hạ Úc Huân không buồn hé răng.
Trước kia làm bảo tiêu cho Lãnh Tư Thần cũng không phải chưa gặp qua những loại tiệc như thế này, nhưng cô chưa từng sợ hãi qua, bởi vì cô biết có anh ở đó.
Chính là lúc này đây, chỉ có một mình cô.
“Thiệp mời đúng là thật.” Âu Minh Hiên ra kết luận, ngay sau đó sắc mặt trở nên có chút trầm trọng, nói: “Úc huân, cô như thế nào quen biết Nam Cung Lâm?”
“Ai là Nam Cung Lâm?” Hạ Úc Huân vẻ mặt mê mang.
Hẳn không phải là Nam Cung Lâm càn quét Đông Nam Á, nhân vật thần thoại thương giới chứ? Trong ấn tượng của cô, người gọi tên này chỉ có trong truyền thuyết, ngẫm lại cũng không có khả năng là anh?
Âu Minh Hiên quả thực vô ngữ với cô: “Chính là thọ tinh của tiệc sinh nhật hôm nay! Chủ nhân của khu biệt thự cao cấp này! Là yêu quái lừa cô đến đây!”
Hạ Úc Huân ngản ra, phản ứng