“Đúng vậy! Tử Hoa chính là đứa bé theo ta từ nhỏ tự tay ta nuôi lớn, tính tình có thể nói đôn hậu thành thật, nhưng dễ bắt nạt, còn đặc biệt chăm sóc người, cho dù con chọc cậu ta tức giận cũng không sao, lòng cậu ta đặc biệt mềm, chỉ cần con nói ngọt một chút, da mặt dày một chút, là có thể đem cậu ta ăn đến gắt gao! Bảo bối, nếu con cùng cậu ta ở bên nhau, ta dám cam đoan, con tuyệt đối sẽ không chịu nửa điểm ủy khuất!
Đừng nói con từng kết hôn hay có con, cho dù con muốn ở bên ngoài nuôi một tá “Tiểu bạch kiểm”, sinh mười tám đứa bé, cậu ta cũng sẽ hiền huệ hào phóng hiểu cho con và giúp đỡ con quản lý tốt hậu cung và con nối dõi! Tuyệt đối cho con đãi ngộ như nữ hoàng! Không cho con có bất luận nỗi lo về sau nào! Hơn nữa Tử Hoa nhà chúng ta giữ mình trong sạch, đến nay chưa từng có bạn gái nha!”
Ngữ khí đề cử này nghe như kênh mua sắm trên TV, quả thực Hạ Úc Huân nghe được đều sắp suy sụp, nói: “Chủ tịch à…… Ngài…… Ngài vẫn là tha cho Nghiêm Phó tổng đi……”
Còn nữa, cái gì nói cô ở bên ngoài nuôi một tá “Tiểu bạch kiểm” chứ! Đừng nói dọa người như vậy được không!
Nam Cung Lâm đem Nghiêm Tử Hoa nói nghe cảm giác quen thuộc tràn đầy một tiểu thuyết ngôn tình “Đồng dưỡng phu”, quản gia kỵ sĩ trung thành hết mực trong đảo quốc mạn họa, nha đầu Giả Bảo Ngọc trong Hồng Lâu Mộng, cùng với cháu gái trong tiểu thuyết nam hậu nương nương ……
Tóm lại, cô quả thực sắp bị lôi chết không phải sao?
“Ai? Bảo bối này, con không muốn sao?” Ngữ khí Nam Cung Lâm vô cùng tiếc nuối, nói: “Ta nói như vậy con cũng không động tâm? Con thật sự hoàn toàn một chút đều không suy xét sao? Ta nếu là phụ nữ ta cũng đã động tâm rồi! Con gái của ta nên làm nữ vương mới đúng!”
“……” Cô vẫn yên lặng……
“Con nếu lựa chọn tử hoa, thật sự mọi vấn đề đều giải quyết dễ dàng!” Nam Cung Lâm chưa từ bỏ ý định lẩm bẩm.
“Lời này tựa hồ không sai, nhưng…… Ngài cũng nên hỏi một chút ý kiến Nghiêm Phó tổng đi……” Hạ Úc