“Còn ngây ngốc làm cái gì? Nhanh đem quần áo cô gái này cởi ra!” Mũ lưỡi trai thúc giục.
Tô Trừng Duẫn cắn đôi môi trắng bệch, ngập ngừng: “Tôi……”
“Tôi cái gì mà tôi? Kì kèo mè nheo, hỏng chuyện cậu phụ trách?” Mũ lưỡi trai không kiên nhẫn mà trừng mắt nhìn thiếu niên một cái.
Dưới sự thúc giục không ngừng của mũ lưỡi trai, Tô Trừng Duẫn nắm chặt hai đấm, đột nhiên kích động lớn tiếng nói một câu: “Tôi không làm!”
Vừa dứt lời, gã mũ lưỡi trai và khẩu trang tất cả đều ngây ngẩn cả người, hung ác mà tới gần thiếu niên.
Mũ lưỡi trai nắm cổ áo thiếu niên, nặng nề mà đem cậu ném trên mặt đất, mắt lộ ra tia hung tàn, quát: “Tiểu tử thúi! Cậu chơi lão tử à! Đã là lúc này, cậu cư nhiên dám đổi ý? Lão tử nói cho cậu biết, cậu hôm nay làm thì làm, không làm cũng phải làm! Hay là cậu cho rằng cậu leo lên vị nữ tổng tài này, về sau sẽ thăng chức rất nhanh, cho nên khinh thường làm loại chuyện này? Tôi nói cho cậu biết, đừng ngây thơ như vậy! Trong vòng lẩn quẩn này, ai mà không chơi đùa, cậu thật sự cho rằng cô ta sẽ giúp cậu!”
Gã khẩu trang đã đi tới, ngồi xổm trước mặt thiếu niên, vỗ bờ vai của cậu khuyên nhủ: “Nhưng mà, Tiểu Trừng, cậu tuổi còn nhỏ, không rõ ràng chuyện này, người này mặc kệ trước đó nói với cậu cái gì dễ nghe, tuyệt đối vừa quay đầu liền sẽ quên mất cậu, ngay cả tên cũng còn không nhớ rõ! Cậu dựa vào cô ấy còn không bằng làm xong vụ làm ăn này rồi lấy tiền, không chỉ có thể giúp công ty ba cậu vượt qua cửa ải khó khăn, còn có thể lừa người này một cú, cuối cùng còn có thể nhân tiện lăng xê một phen! Một hành động mà được cả ba bề! Cớ sao mà không làm chứ!”
Gã mũ lưỡi trai cùng khẩu trang hai người một hát một người diễn vai phản diện, không ngừng khuyên thiếu niên.
Thiếu niên nhắm mắt lại, sắc mặt tái nhợt, run rẩy nói: “Tôi không phải trông cậy vào cô ấy cho tôi cái gì tốt…… Tôi…… Tôi chỉ là cảm thấy cô ấy là người tốt! Tôi không muốn hại cô ấy.”
Gã khẩu trang lắc đầu thở dài: “Nói cậu ngây thơ, cậu thật sự đúng là quá ngây thơ! Trong cái vòng tròn này chỗ nào có người tốt?”
“Đừng cùng tiểu tử này nhiều lời! Lại vô nghĩa liền sẽ không kịp! Phó tổng