Bác sỹ hư hỏng , Em yêu Anh Full

CHƯƠNG 442


trước sau

Chương 442: Lời nói khách sáo

Buổi tối, Lục Khánh Huyền rời khỏi phòng làm việc, vừa ra khỏi đó thì nhìn thấy Trần Tuấn Long ăn mặc như một quý ông, cầm một bông hoa hồng trên tay, nheo mắt nhìn về phía cô ta.

Trong mắt Lục Khánh Huyền hiện lên một tia chán ghét, nhưng cô ra vẫn nở nụ cười: "Anh Long, anh đợi ở đây lâu chưa?

Ánh mắt của Trần Tuấn Long vô cùng ngả ngớn: "Đương nhiên, Người đẹp Huyền của công ty chúng ta đã mở lời mời, làm sao tôi có thể không để ý được cơ chứ, chúng ta đi đâu?"

Lục Khánh Huyền nở nụ cười yêu kiều và nói: "Vậy phải xem anh Long có bao nhiêu thời gian đã. Nếu cả đêm đều rảnh thì chúng ta ra ngoài chơi cái gì vui vui đi."

Hai mắt Trần Tuấn Long sáng lên, vậy mà trong lời nói của Lục Khảnh. Huyền lại ẩn chứa nhiều tình tiết đến vậy, chơi cả đêm, chẳng phải đã ám chỉ trắng trợn rồi sao?

"Đương nhiên là tôi có thời gian rồi. Gần đây Chủ tịch Hằng đi vắng, vừa hay chúng ta có thể thư giãn một chút. Đi thôi, tôi lái xe" Trần Tuấn Long vừa nói vừa khoác tay lên vai Lục Khánh Huyền một cách tự nhiên,

Lục Khánh Huyền chỉ nở nụ cười quyến rũ, cũng không hề lộ ra vẻ không vui nào, Trần Tuấn Long rất tinh mắt, đương nhiên anh ta có thể cảm nhận được cô ta cũng không từ chối bàn tay móng lợn của mình.

Đương nhiên Trần Tuấn Long không phải kẻ ngốc, anh ta biết Lục Khánh Huyền tiếp cận mình nhất định là có mục đích, nhưng anh ta nghĩ mọi chuyện rất đơn giản, Trần Tuấn Long cho rằng chẳng qua là Lục Khánh Huyền lợi dụng mình để làm bàn đạp thăng chức mà thôi, mặc dù anh ta vẫn chưa được Lục Hằng bổ nhiệm chính thức, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhìn ra được rằng sớm muộn gì thì anh ta cũng bước vào tầng lớp có quyền quyết định trong công ty, Lục Khánh Huyền được thăng chức từ cấp dưới cùng của công ty, nếu

muốn tiến xa hơn thì nhất định phải được những người có quyền lực ở cấp trên nâng đỡ.

Mặc dù Lục Khánh Huyền đang mỉm cười, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên sự lạnh lùng, cô ta nói với giọng điệu nũng nịu: "Vậy thì tốt, chúng ta mau đi thôi, bị người khác trông thấy sẽ không hay đầu, rất dễ bị nói xấu đó."

Trần Tuấn Long cười khẩy, anh ta nói: "Ai dám nói xấu thì người đó không muốn làm việc trong công ty nữa rồi."

"Anh Long, bây giờ anh mới là giám đốc bộ phận. Sao anh lại dám mạnh miệng như vậy cơ chứ? Lỡ như bị ai đó nghe thấy thì sẽ không tốt đâu." Lục Khánh Huyền làm ra vẻ sợ hãi, nhưng thật ra là đang thăm dò Trần Tuấn Long.

Trần Tuấn Long nở nụ cười đắc ý, sau đó nói một cách thần bí: "Khánh Huyền, cô quá coi thường tôi rồi đấy, trong công ty có nhiều quản lý như vậy, nhưng mà bọn họ còn kém xa tôi, đợi đến lúc thời cơ chín muồi, ít nhất thì tôi cũng có thể lên chức phó tổng giám đốc, tin tôi đi.”

Trước mặt phụ nữ, đàn ông thường có thói quen thể hiện sức mạnh của mình, và Trần Tuấn Long cũng không ngoại lệ.

Lục Khánh Huyền mỉm cười, xem ra quả thực Trần Tuấn Long đã kiểm soát được số sách của Lục Hãng, nếu không thì anh ta cũng sẽ không mạnh miệng như vậy.

Sau khi xác nhận mục tiêu chính xác, Lục Khánh Huyền cười nói: "Anh Long tài giỏi như vậy, về sau phải kể cho tôi biết một chút đấy"

Trần Tuấn Long nắm lấy tay Lục Khánh Huyền một cách tự nhiên: "Không vấn đề gì, chỉ cần khiến tôi vui vẻ, tôi sẽ nói cho cô biết tất cả những gì mà cô muốn biết. Ở công ty không có việc gì là tôi không làm được."

Hai người rời khỏi công ty, đi đến quán bar mà Lục Khánh Huyền thường lui tới, trời còn chưa tối nên khá vắng khách, hai người ngồi xuống ghế, Trần Tuấn Long cảm thấy vui sướng vì khi đến đây, anh ta đã nhìn thấy có rất nhiều khách sạn ở gần đó, có lẽ sau khi uống rượu nói chuyện phiếm, đêm nay sẽ rất thuận tiện.

"Anh Long, anh nói cho tôi biết, tại sao Chủ tịch Hằng lại coi trọng anh như vậy?" Lục Khánh Huyền khẽ nhấp một ngụm rượu, giả vờ tò mò hỏi.

Trần Tuấn Long cười ha hả: "Khánh Huyền, theo lý thuyết thì tôi không nên nói cho cô biết, nhưng bởi vì mối quan hệ của chúng ta ăn ý như vậy, nói cho cô biết thì cũng không có gì to tát. Sở dĩ Chủ tịch Hằng coi trọng tôi là vì tôi đã giúp ông ấy làm rất nhiều việc quan trọng

Lục Khánh Huyền càng thêm tò mò, cô ta hỏi: "Chuyện quan trọng, về tài chính của công ty sao?"

Trần Tuấn Long gật đầu: "Cô rất thông minh. Trong khoảng thời gian này, trong công ty đột nhiên xuất hiện khoản thu hai triệu bốn trăm nghìn USD. Chắc hẳn là cô cũng biết đúng không?"

Lục Khánh Huyền giả vờ khó hiểu và nói: “Tôi biết, nhưng đó chẳng phải là khoản vay ngân hàng của công ty sao?

Trần Tuấn Long nói bằng giọng khinh thường: "Đây chẳng qua là tuyên bố với bên ngoài như thế thôi. Thật ra hai triệu bốn trăm nghìn USD này là do tôi lấy được."

Lục Khánh Huyền chớp chớp mắt, nhìn Trần Tuấn Long bằng ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ "Anh Long, anh thực sự giỏi quá đi. Anh có thể nói cho tôi biết làm thế nào mà anh kiếm được nhiều tiền cho như vậy công ty hay không? Tôi cũng muốn học hỏi anh một chút."

Trần Tuấn Long hoàn toàn không hề nghi ngờ Lục Khánh Huyền, anh ta cảm thấy đây chính là một cơ hội để khoe khoang, vì vậy nói: "Đương nhiên là có thế, nhưng cô không được nói cho người khác biệt. Khánh Huyền, tôi rất tin tưởng cô đấy."

Lục Khánh Huyền gật đầu ngay lập tức và nói: “Tôi biết rồi, Anh Long, anh hãy thỏa mãn sự tò mò của tôi đi"

“Được rồi, cô cũng biết gần đây tôi mới đến công ty đúng không?" Trần. Tuấn Long hoàn toàn choáng váng đầu óc trước dáng vẻ làm nũng của Lục Khánh Huyền, anh ta hoàn toàn buông lỏng cảnh giác.

"Đúng vậy, tôi nhớ rằng anh Long mới đến công ty cách đây một tháng, vừa vào công ty đã được lên làm giám đốc điều hành, thực sự khiến tôi phải ghen tị" Lục Khánh Huyền lên tiếng để lấy lòng.

Trần Tuấn Long đắc ý nói: "Thực ra tôi vẫn luôn là người của Chủ tịch Hằng. Trước đây tôi từng làm việc trong công ty của Mạc Du Hải. Chắc cô không biết đầu nhỉ?"

Trong lòng Lục Khánh Huyền cảm thấy khinh thường, cô ta biết rất rõ về Mạc Du Hải, Trần Tuấn Long từng làm tổng thanh tra tài vụ trong công ty của Mạc Du Hải, làm sao cô ta có thể không biết chứ, nhưng lúc này vẫn phải thuận theo lời của anh ta, cô ta lập tức tỏ vẻ rất hâm mộ: "Thật vậy sao, công ty của Mạc Du Hải là công ty lớn nhất trong thành phố của chúng tôi đấy. Những người có thể làm việc ở đó đều là người tài đó"

"Đồ ngốc, lý do tôi đến công ty của Mạc Du Hải không phải là để kiếm tiền, mà là Chủ tịch Hẳng phải tôi đến đó, Mục đích chính là phá hủy công ty của Mạc Du Hải vào thời điểm then chốt" Trần Tuấn Long nói với vẻ chế nhạo, rót một ly rượu xuống cổ họng.

Lục Khánh Huyền giả vờ cảm thấy khó hiểu: "Công ty của chúng ta không có quan hệ cạnh tranh với công ty của Mạc Du Hải. Tại sao Chủ tịch Hằng phải đối phó với anh ta vậy?"

Sau khi uống một ly rượu mạnh vào trong bụng, Trần Tuấn Long bắt đầu cảm thấy lâng lâng: "Tôi cũng không rõ chuyện này cho lắm, hình như trước đây Chủ tịch Hằng và nhà họ Mạc từng có quan hệ, Chủ tịch Hằng muốn trả thù nên đã sắp xếp tôi vào trong công ty của Mạc Du Hải. Bây giờ cô đã biết vị trí của tôi trong lòng Chủ tịch Hằng rồi chứ, tôi chính là tâm phúc của ông ấy”

Lục Khánh Huyền gật đầu, hạ giọng nói: "Anh Long thật sự giỏi quá đi. Tôi cũng không hề biết rằng giữa hai công ty lớn không liên quan gì với nhau lại có sự xung đột lợi ích như vậy

Trần Tuấn Long cười nói: "Có rất nhiều chuyện mà cô không biết, như vậy đi, tối nay cô đừng về nhà. Tôi sẽ kể rõ cho cô nghe những chuyện này"

Lục Khảnh Huyền nhìn vẻ liếc mắt đưa tình của Trần Tuấn Long, trong lòng lại cảm thấy vô cùng chán ghét, vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Trần Tuấn Long, tôi chịu đựng anh lâu lăm rồi đấy, anh không muốn nói cho tôi biết cũng không được nữa rồi."

Đối với sự trở mặt đột ngột của Lục Khánh Huyền, Trần Tuấn Long sửng sốt một chút, sau đó lập tức nở nụ cười chế nhạo, nói: "Đừng có giả bộ mình là người phụ nữ đứng đắn trước mặt tôi, chẳng phải cô mời tôi đến đây là muốn dựa vào tôi để thăng chức sao? Thế nào, cô còn muốn giữ mình hay sao?"

Lục Khánh Huyền cười lạnh lùng: "Anh sẽ biết sớm thôi"

Trần Tuấn Long vừa định nói gì đó thì đột nhiên phía sau đầu bị đập mạnh một cái, hai mắt lập tức tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.

“Quả thật là cái gì anh ta cũng biết sao?" Hàn Công Danh xuất hiện phía sau lưng Trần Tuấn Long, lạnh lùng hỏi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện