CHƯƠNG 756
“Ừ, gọi là thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân.”
Lại tốn thêm một ngày, phối hợp với tiến sĩ Lý, Sở Vĩnh Du mới nhập “thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân” vào trong kho dữ liệu của Hồi Khôi.
“Được rồi, như này người tiến vào trò chơi có thể học rồi, học trong chế độ trò chơi, tuyệt đối sẽ có hiệu quả tốt hơn hình thức bắt buộc trong cuộc sống.”
Tiến sĩ Lý rất vui mừng, tuy là đồ lấy ra từ trong chiếc tàu phi hành ngoài không gian rồi tái sử dụng, nhưng những nhà khoa học như bọn họ cũng phải hiểu rõ về nó, nếu không tiếp theo cũng sẽ rất phiền phức, cho nên cũng bỏ ra rất nhiều tâm huyết.”
Ông Tần ở bên cạnh cũng cười ha ha.
“Vĩnh Du, chúng tôi bây giờ sẽ tuyên truyền cho trò chơi, quyển thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân này, tu luyện theo cũng sẽ sinh ra hiệu quả, như thế, cậu nói xem bọn họ sao có thể không lợi dụng thời gian rảnh đi tu luyện chứ.”
Cái gọi là rừng càng già càng cay, Sở Vĩnh Du cũng hiểu, xã hội bây giờ là xã hội mở cửa, bạn có thể ép buộc một người làm chuyện gì đó, ép buộc hàng trăm hàng nghìn người, sao có thể chứ!
Cách này có thể nói thật sự là vẹn cả đôi đường rồi.
“Quyển thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân này, tôi cũng đã dốc hết tâm huyết, tu luyện đến cực hạn, có thể đạt tới võ giả Hóa Long Cảnh, chỉ là tôi không quá rõ, năng lượng lấy từ Mặc Hoa có thể thay thế Long Mễ hay không, nếu như không thể, vậy đoán chắc tất cả mọi người đạt tới trình độ chiến lực đỉnh tiêm của võ giả cửu phẩm thì sẽ bị mắc kẹt.”
Ông Tần cười nói.
“Xe đến trước núi ắt có đường, nếu như thật sự không thể, vậy cũng thật sự hết cách rồi, mặc kệ nói thế nào, võ giả cửu phẩm cũng có thể tự bảo vệ mình rồi, nếu không, mảnh đất nước R chúng ta không có nhiều Long Mễ để cung cấp cho số lượng đông đảo như này.”
Tiến sĩ Lý đã hoàn toàn thao tác xong trên máy tinh, nhìn sang Sở Vĩnh Du, trong ánh mắt thật sự là vô cùng khâm phục.
“Chiến Thần đại
Vẻ mặt cổ quái một lát, Sở Vĩnh Du chỉ vào mình.
“Sao vậy? Tôi không phải là người trẻ tuổi sao?”
Ha ha!
Ba người đều bật cười, chuyện còn lại không cần Sở Vĩnh Du nhọc lòng nữa rồi.
Ra khỏi căn cứ, ông Tần vỗ vai của Sở Vĩnh Du.
“Công trạng tôi đã nhập vào cho cậu rồi, cậu khi nào muốn đến Lương Nhân Cốc thì nói với tôi một tiếng, tôi sẽ phái người đi đón cậu, còn nữa, Tây Lân cậu cũng có thể đi rồi, nhưng sư phụ của cậu sẽ không để cậu gác ở đó, cậu đến rồi tự nhiên sẽ biết.”
Nói đến đây, lông mày của ông Tần nhíu lại.
“Ngoài ra, liên quan tới bức ảnh mà Nam Cung Vô Phong gửi mà cậu cho tôi xem đó, những miêu tả về hoàn cảnh của Cửu Long Vực, tôi thật sự không có chút ấn tượng gì cả, vậy có lẽ chỉ có thể xem sư phụ của cậu có biết hay không rồi.”
Khẽ gật đầu, Sở Vĩnh Du trầm giọng nói.
“Tôi biết rồi, tôi về nhà trước, sau đó tôi sẽ đi gặp sư phụ của tôi, xa nhau nhiều năm, tôi dường như cũng coi như là một đồ đệ bất hiếu rồi.”
Câu nói này, bên trong chứa đựng sự nhớ nhung đối với Phong thánh Vô Phong tử của Sở Vĩnh Du, anh mãi mãi đều là một người biết nhớ ơn, sư phụ còn cho anh sinh mệnh thứ hai, đương nhiên càng không cần nói nhiều rồi.
Trực tiếp ngồi chuyên cơ do ông Tần cử tới, Sở Vĩnh Du tới Tỉnh Thành đã là trôi qua năm ngày, năm ngày này, coi như trải qua nhanh chóng, bởi vì mấy ngày đầu đều đang suy nghĩ về thuật chiến đấu tổng hợp toàn dân.