Chương 426: Liên minh
“Bà chủ, có phân phó gì sao?” Hít một hơi thật sâu, đè xuống cảm giác đau đớn trong nội tâm, Lâm Lôi nói trước một câu.
"Không cần khẩn trương, tôi biết tâm ý của hai cô đối với Cổ Dục mà nhất là Vân Vân. Hôm nay tôi nhắn tin cũng không phải muốn tới chia rẽ uyên ương, mà là muốn nói cho hai người biết tôi có thể ngầm đồng ý chuyện của hai người cùng với Cổ Dục, cũng có thể ngầm đồng ý sự hiện diện của hai người. Nhưng hai người cũng biết năng lực cũng như tình trạng hiện tại của hai người, chúng ta là quân tử thà mất lòng trước được lòng sau. Tôi nói thẳng, nếu như hai người nguyện ý làm ‘nhỏ’ thì tôi có thể chấp nhận hai người. Chẳng qua nếu như hai người có dã tâm gì đó, vậy thì chúng ta không thể sống chung hòa bình với nhau được rồi...”
Nhìn Tống Mính viết một tin nhắn dài như vậy khiến tim của Lâm Lôi và Lý Vân Vân đều đập loạn nhịp. Nhất là Lâm Lôi, cô gần đây chỉ cảm thấy Cổ Dục và Lý Vân Vân có chút là lạ, chẳng lẽ bọn họ đã ở cùng nhau? Vậy mà bản thân mình cái gì cũng không biết?
Nghĩ tới đây, Lâm Lôi không khỏi trầm mặc, chẳng lẽ mình là người chậm nhất sao?
Nhìn sang Lý Vân Vân, lại nhìn tin nhắn trên điện thoại di động mà Tống Mính gửi lúc này, Lâm Lôi nhẹ nhàng cắn môi. Hiện tại cô cũng không biết phải nói gì mới tốt nữa.
“Cho chúng tôi suy nghĩ một chút.” Nhìn thấy Lâm Lôi không nói gì, lúc này Lý Vân Vân lặng lẽ đánh một hàng chữ rồi gửi lại, xong xuôi cô cũng cất điện thoại di động của mình đi.
"Vân Vân có phải chị và Cổ Dục đã làm chuyện đó không...” Nhìn thấy Lý Vân Vân cất điện thoại di động đi, lúc này Lâm Lôi đi tới bên cạnh cô nhỏ giọng hỏi.
“Không, không có, nhưng mà tôi có giúp anh ấy, Ặc....” Đối mặt với sự tra hỏi của Lâm Lôi, ánh mắt Lý Vân Vân né tránh, nhỏ giọng nói.
“Mùi hạt dẻ kia là... Tôi hiểu rồi...” Nhìn thấy dáng vẻ của Lý Vân Vân thì Lâm Lôi lúc này không khỏi cười khổ một cái, chỉ có chính mình ngây thơ cho là bọn họ đi hái hạt dẻ, ai ngờ....
“Vân Vân, chị có thể giúp tôi được không?” Mặc dù trong lòng có chút hơi mất mác, nhưng Lâm Lôi rất nhanh phấn chấn trở lại, nhìn qua Lý Vân Vân ánh mắt sáng rực nói.
"Muốn tôi giúp chị thế nào?” Nghe thấy Lâm Lôi nói như vậy, Lý Vân Vân thở dài một hơi, mặc dù cô cũng không nguyện ý chia sẻ Cổ Dục nhưng với tình huống hiện tại thì không chia sẻ cũng không được.
"Ít nhất tôi phải giống như chị!” Nhìn vào mắt của Lý Vân Vân, Lâm Lôi nghiêm túc nói.
“Tút tút!” Đang lúc Lâm Lôi cùng Lý Vân