Mặc dù Khổng Hạo Văn mang tới không ít rượu ngon, nhưng Cổ Dục không hứng thú với rượu cho lắm. So với rượu đế, quả thực hắn thích uống bia hơn, thứ này mát lạnh hơn nhiều.
“Đúng rồi người anh em! Đi đun chút nước sôi nào. Ông của anh có tặng cho chú loại trà rất tốt. Chúng ta uống một chút để tiêu cơm.” Nhìn Cổ Dục đi ra ngoài, Khổng Hạo Văn cũng không biết xấu hổ mà nói. Thực sự là hắn đã ăn quá no, không di chuyển được. Bằng không nếu giúp đỡ được gì thì chắc chắn hắn sẽ giúp.
Sau khi cho Vua Núi ăn xong, Cổ Dục liền đem ấm nước nóng tới phòng ăn.
Ấm nước nóng nhà Cổ Dục là loại ấm điện tức thời, có hai loại chế độ. Bạn có thể để một thùng nước lên phía trên, hoặc có thể thêm nước trực tiếp thông qua một cái rãnh ở phía sau. Sau đó nhấn nút là có nước nóng ngay lập tức. Tiện lợi hơn nữa là có thể điều chỉnh được nhiệt độ. . ????hanh mà không có quảng cáo, chờ gì ????ìm nga???? ﹟ T????u???? T????UY????????.Vn ﹟
Hơn nữa không cần phải lo lắng về việc đun nước nhiều lần.
Cho đầy nước vào bên trong, Cổ Dục lấy ra một bộ đồ uống trà được tặng khi mua đồ điện gia dụng, sau khi đem đi rửa sạch sẽ hắn đi tìm bình trà được ông của Khổng Hạo Văn tặng.
Khi Cổ Dục mở bình trà ra, hắn lập tức nhíu mày một cái. Bởi vì lá trà này có mùi hương rất thơm. Nhưng không phải là hương hoa hay mùi nước hoa, mà là mùi hương đậu rất thơm, khiến cho người ta có cảm giác trong lành.
Cổ Dục mặc dù là siêu đầu bếp chứ không phải là bậc thầy trà đạo, nhưng không ít món phải dùng đến nước trà. Ví dụ như món tôm Long Tỉnh bóc vỏ chẳng hạn. Cho nên hắn cũng có hiểu biết đôi chút với trà. Nếu như hắn đoán không sai, thì trà Long Tỉnh này chính là hái từ 10 cây trà Long Tỉnh trong truyền thuyết kia, nếu không thì mùi hương tuyệt đối sẽ không tuyệt vời như vậy.
Đổ lá trà vào, dội nước sôi rửa trà và đồ uống trà qua một lần, rồi sau đó thêm nước. Lần thứ hai mới bắt đầu pha trà, ngửi thấy mùi hương tỏa ra nhàn nhạt, trong lòng Cổ Dục âm thầm tấm tắc khen, đúng là trà ngon.
Mà khi lần đầu tiên nhấp một ngụm, hắn cũng cảm giác như chính mình vừa lạc vào một miền Tiên cảnh. Lá trà này phối hợp cùng hương vị của nước giếng thật khiến cho người ta kinh ngạc.
Bây giờ đột nhiên Cổ Dục lại mong chờ hai cây trà được trồng ở sân sau nhà của hắn. Cả hai đều được tưới bằng nước giếng, cho nên đến khi thu hoạch, hương vị sẽ càng tuyệt vời!
“Hà. Thật là sảng khoái!” Ở bên kia, Khổng Hạo Văn mắt híp cũng rống lên một tiếng, trà này hắn đã từng uống trước đó. Mặc dù là đồ ngon, nhưng hắn cảm giác dù thế nào cũng không ngon được như hiện tại?
“Đúng rồi! Tôi có chuyện này muốn hỏi anh.” Sau khi thử vài chén trà, Cổ Dục đặt chén trà xuống, nhìn Khổng Hạo Văn vẫn còn đang hưởng thụ mà nói.
“Không cần khách sáo với anh làm gì. Chú em cứ nói đi!” Khổng Hạo Văn giống như đã thân, mặc dù mới chỉ gặp Cổ Dục có 4 lần. Nhưng rõ ràng hắn đã coi Cổ Dục như bạn thân nên vô cùng hào phóng.
Nhìn bộ dạng của hắn, Cổ Dục cười cười. Hắn vẫn rất tỉnh táo, sẽ không đến mức nhờ vả chuyện gì quá mức quan hệ anh em. Hắn cảm thấy người bạn này đúng là