Có vẻ như dạo gần đây hắn suốt ngày chỉ ăn thủy sản, thịt heo và rau quả. Những thứ như thịt dê, bò các loại thì chưa từng động tới. Vốn hắn không nghĩ tới điều đó, dù sao hải sản của hắn có thể biến đổi đa dạng các món ăn. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn thèm ăn những thứ ngoài những gì hắn câu lên.
“Đúng rồi anh Tấn, anh có biết trong thôn ta có ai bán thịt bò, thịt dê không?” Vừa ăn, Cổ Dục vừa hỏi Cổ Tấn.
"Thịt dê, thịt bò ở trong thôn không thể mua được, mặc dù thôn chúng ta ở trên núi nhưng đa phần ruộng đồng đều bằng phẳng. Cho nên có thể cày cấy bằng máy móc, do đó bò nuôi đều là bò sữa. Muốn mua thịt bò thì phải đợi đến phiên chợ lớn diễn ra mới có thể mua." Nghe thấy lời của Cổ Dục, Cổ Tấn nở nụ cười rồi giải thích cho hắn nghe.
“Khi nào phiên chợ lớn đó diễn ra?” Nghe thấy Cổ Tấn nói vậy, Cổ Dục cũng không nhịn được mà hỏi.
“Mỗi phiên chợ lớn thường diễn ra vào ngày 5, 15, 25 hàng tháng theo lịch âm. Phiên chợ kế tiếp, chắc là khoảng 3 ngày nữa." Tính toán một hồi, Cổ Tấn cũng nói cho Cổ Dục biết.
“Được đấy. Đến lúc đó gọi tôi một tiếng, chúng ta cùng đi!” Nghe thấy lời của Cổ Tấn, Cổ Dục cười cười. Sau đó hắn cũng suy nghĩ về vấn đề mua thịt.
Một bữa đồ nướng khiến cả ba vô cùng vừa ý. Sau khi ăn xong, Khổng Hạo Văn đi về nhà. Nhà hắn ngay ở chỗ này. Về phần tại sao hắn lại ở đây, ở đây làm cái gì, hắn làm công việc gì thì Cổ Dục cũng không đào sâu. Hắn biết, nếu Khổng Hạo Văn muốn nói thì sẽ nói cho hắn nghe, chẳng phải mất công tự mình điều tra làm gì.
Mà hắn và Cổ Tấn cũng tự lái xe trở về thôn.
Khi hai người về tới trong thôn, đi đằng trước là chiếc xe to oạch của Cổ Dục, đi đằng sau là một chiếc xe khách loại nhỏ. Người trong thôn đang ngóng đợi coi như đã yên tâm được rồi.
Kế tiếp, bọn họ đốt pháo, rồi cùng tiến tới ngắm nghía chiếc xe. Những thứ này quá hiếm so với bọn họ.
Thế nhưng chiếc xe khách loại nhỏ này là dùng để đưa đón bọn nhỏ. Lúc về Cổ Dục đã nói, mặc dù xe này hắn mua cho thôn, nhưng không phải ai cũng có thể tùy tiện sử dụng.
Mỗi lần sử dụng chiếc xe này đều phải có sự đồng ý của Cổ Dục mới có thể dùng.
Có tất cả ba chiếc chìa khóa. Một cái Cổ Dục cầm, bởi vì dù sao đây cũng là xe của hắn. Một cái Cổ Tấn cầm, vì hắn dùng nó để chuyên chở học sinh. Một cái còn lại để ở nhà trưởng thôn, không ai được động vào.
Cũng không thiếu người muốn dựa vào mối quan hệ để mượn xe.
Những năm gần đây, Cổ Tấn lái xe chở hàng chui kiếm được không ít tiền. Mấy người này thấy vậy, nhưng muốn kiếm được nhiều tiền thì phải có xe, mà bọn họ lại không nỡ.
Mà chiếc xe khách loại nhỏ chừng 18 ghế này, nếu như sử dụng để chở lậu thì chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Cho nên ngay sau khi Cổ Dục nói muốn tặng sẽ cho thôn, có rất nhiều kẻ đã nghĩ tới việc mượn gà đẻ trứng. Nhưng tiếc rằng, Cổ Dục lại trực tiếp vả vào mặt bọn