“Triệu Dật, xe này.... của cậu thật sao, hay là của cô bạn Liễu?”
Triệu Dật cười nói: “Của mình.”
Ánh mắt của Chu Lâm và Phạm Hưng vô thức hướng về phía Liễu Vũ Phi như muốn hỏi cô có đúng như vậy không.
Liễu Vũ Phi nhún vai cười nói: “Xe mới của cậu ấy, hai người các cậu đều là bạn thân, chẳng lẽ cậu ấy lại đi nói dối các cậu sao?”
Chu Lâm cùng Phạm Hưng nhìn nhau rồi đột nhiên cười như phát điên.
Lúc trước nghe Triệu Dật nói là có lái xe đến, bọn họ còn tưởng cậu ta mượn xe ở nhà để đi đến đây. Nhưng giờ mới biết, hóa ra là một chiếc siêu xe Porsche Cayenne cực kỳ có giá trị!
Là một chiếc Xe mới toanh!
Chu Lâm nhanh chóng lấy ra điện thoại di động cười nói: “Ha ha ha, thật là trâu bò! Để mình quay lại video trước đã, xem như tát vào mặt của tên Trương Thụy!”
Phạm Hưng cũng cười hăng hắc, gương mặt lộ vẻ chờ mong: “Đúng thế, chuyện cậu cứu người không để lại danh tiếng bọn mình cũng không nói ra, nhưng chiếc xe này thì nhất định phải để cho bọn mình khoe khoang một trận đấy!”
Triệu Dật không có ngăn cản hai người họ, hắn cười nói: "Tùy các cậu."
Có thể ra tay giúp đỡ huynh đệ của mình, Triệu Dật đương nhiên là nguyện ý. Dựa theo tính tính của hắn trước kia, nếu có gặp phải tình huống giống lúc nãy thì hắn sẽ không đối đầu với Trương Thụy.
Triệu Dật lên xe, sau đó lái xe ra khỏi bãi đậu, hắn thò nửa đầu ra ngoài hô: “Lên xe đi, chúng ta tìm quán nào đó ăn uống một chút.”
Chu Lâm dừng tay không ghi hình nữa, tươi cười vui vẻ leo lên ghế sau của xe, cả người hắn lúc này vô cùng hưng phấn, cơn giận lúc nãy dường như đã hoàn toàn biến mất.
"Cha tôi thưởng cho một chiếc Passat, hahaha..."
Phạm Hưng cũng rất hưng phấn nói: “Mình thấy Liễu mỹ nữ cũng rất phối hợp. Tôi không thích Passat, tôi thích Cayenne ha ha ha, thật là mắc cười, mình thật sự muốn xem phản ứng của hắn khi thấy cái video này...”
Chu Lâm dùng phần mềm trên điện thoại biên tập lại một chút cái video vừa quay, sau đó gửi lên trên nhóm chat của lớp học.
(..................)
Trong phòng tiệc của khách sạn, bầu không khí lúc này có chút lạnh lẽo bởi vì Triệu Dật và nhóm của hắn ra về sớm.
Trương Thụy vẻ mặt gượng cười có chút khó xử, hắn buộc lòng phải lên tiếng giải thích: “Mình không có nói gì sai, chính bọn họ muốn rời đi cơ mà, đây là lần họp mặt cuối cùng vậy mà... thôi quên đi, quên đi, chúng ta cùng ăn nào, ăn xong còn đi ca hát, mình đã đặt phòng xong hết rồi!”
Mọi người ngồi lại vị trí của mình với vẻ mặt đăm chiêu. Mặc dù bọn họ vừa mới tốt nghiệp trung học, ai cũng còn non nớt. Nhưng họ đều học được cách giữ những suy nghĩ thật sự của mình trong lòng.
“Uống nào, cứ thoải mái, mọi người đừng khách sáo!”
Trương Thụy khuấy động một trận, bầu không khí rốt cục cũng được hồi phục.
Trương Thụy quay trở lại vị trí của mình, trên bàn này đều là bạn học có quan hệ rất tốt với hắn, Trương Thụy nhịn không được nữa liền chửi bậy một câu: “Cái tên Triệu Dật còn ra vẻ chảnh chọe lắm,