Chương 177: Làm sao có thể trở nên mạnh mẽ, nếu không mua sắm nhiều đây?
Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi tùy ý đi vào một cửa hàng LV cách thang máy không xa.
Cả hai người đều không phải là tín đồ của bất cứ nhãn hiệu thời trang nào. Họ là kiểu có thể đi dạo ở bất cứ cửa hàng cao cấp nào và mua bất kì cái gì họ thích. Cho nên cả hai không cần bắt buộc phải mua đồ của một thương hiệu nhất định nào đó.
Mặc dù các thứ xa xỉ phẩm được trưng bày ở cửa hàng của mỗi nhãn hiệu cơ bản đều sẽ bao quát rất nhiều loại hình. Nhưng mà, mỗi loại sản phẩm của từng thương hiệu đều có kỹ thuật chuyên môn riêng. Một số thương hiệu thì thành thạo hơn trong sản xuất đồ may mặc hay một số chuyên về các loại túi xách. Còn có một số thương hiệu thì am hiểu về chế tác đồ trang sức...
Đa phần khách hàng đều sẽ lựa chọn cùng một nhãn hiệu để trên người mình là một bộ đồng nhất. Làm như vậy để tăng sự chuyên nghiệp trong cách ăn mặc.
Triệu Dật và Liễu Vũ Phi mới vừa đi vào, nhân viên cửa hàng lập tức tiến lên chào hỏi, thái độ rất nhiệt tình.
Tất cả nhân viên trong cửa hàng đều là những người đã được đào tạo bài bản và có đôi mắt tinh tường. Khách hàng chỉ vừa bước chân vào cửa, họ đã cơ bản phán đoán ra khách hàng là muốn dạo chơi không mua đồ, hay là khách hàng tiềm năng có thể mua sắm.
Ví dụ, khách hàng mặc toàn đồ H&M cộng lại không tới 1,000 ngàn tệ. Nếu bảo người này dùng 10 ngàn để mua bộ đồ hay mua một cái túi 20 ngàn, điều này rõ ràng là gần như không thể.
Bộ đồ của Triệu Dật đang mặc thuộc về một nhãn hàng cao cấp nổi tiếng ở nước ngoài. Thế nhưng không lưu hành trong nước. Trên cổ tay hắn là một chiếc đồng hồ Patek Philippe, hơn nữa còn là loại mới ra năm nay. Mặc dù nhân viên cửa hàng không nhớ tên của chiếc đồng hồ này, thế nhưng giá cả thì biết rõ.
Hơn 1 triệu 800 ngàn tệ!
Bộ váy Liễu Vũ Phi đang mặc là trang phục mùa hè mới ra năm nay của nhãn hàng Valentino, trên tay là một chiếc túi xách mini loại mới nhất của Gucci thuộc series Queen Margaret. Toàn bộ trang phục và phụ kiện trên người cô giá cả không hề rẻ chút nào.
Lúc trước còn học cấp 3, Liễu Vũ Phi cực kỳ khiêm tốn, căn bản không mặc các loại đồ hiệu xa xỉ. Cô vẫn mặc đồng phục như một học sinh thông thường, quần áo hàng ngày cũng là loại phổ thông. Cô không muốn bạn học đối xử đặc biệt, hy vọng sẽ hòa nhập hơn với các bạn học trong lớp, có mối quan hệ bạn bè thuần túy. Nhưng bây giờ cô đã lên đại học, mọi chuyện không cần giống trước kia.
Sau khi lên đại học, đã là người trưởng thành rồi nên cô có thể chọn sống theo ý muốn của mình. Những người khác có thể dùng ánh mắt đố kỵ hoặc ghen tị nhìn cô, nhưng điều này đâu có liên quan gì đến cô cơ chứ?
Ba