Chương 185: Mẹ Nói Đàn Ông Giống Như Là Con Diều
Sau khi Triệu Dật rời giường, hắn nhận được tin nhắn từ Lý Dương gửi tới. Lý Dương gửi tin nhắn liên quan đến chuyện khai trương của cửa hàng ngày hôm qua.
Lý Dương biết Triệu Dật không quan tâm đến lợi nhuận của cửa hàng, cho nên chỉ chụp ảnh quầy thu ngân rồi gửi cho Triệu Dật.
Lý Dương: Hôm qua công việc kinh doanh tốt hơn dự kiến, cuối cùng doanh thu đạt hơn 10,200. Tuy đã có giảm giá nên lợi nhuận không được nhiều cho lắm, nhưng hiện tại là lễ Quốc Khánh cho nên sinh viên ở trong trường không nhiều, có lẽ sau này lợi nhuận sẽ tốt hơn.
Triệu Dật: Ông chủ Lý, Cố lên!!!
Mặc dù Triệu Dật không quan tâm đến lợi nhuận, nhưng nếu cửa hàng có lãi thì Lý Dương và các nhân viên cũng có thêm động lực. Dù sao có thể kéo dài việc đi làm, có thể hy vọng về tương lai tốt hơn. Nếu như kinh doanh lỗ vốn, coi như Triệu Dật có chu cấp thì trong lòng của mọi người cũng sẽ có chút chán nản.
Tiền nhận được thì phải do mình làm ra, khi cầm mới thấy yên tâm thoải mái đúng không?
Đợi đến khi Liễu Vũ Phi tỉnh dậy tắm rửa sạch sẽ, hai người mới đi ra ngoài tiếp tục cuộc dạo chơi.
Đang lúc ăn cơm, điện thoại của Triệu Dật bỗng vang lên.
Triệu Dật xem qua có chút kinh ngạc, là Ngụy Xuyên gọi đến.
“Anh Dật! Đang làm gì đó?”
Triệu Nghị cười nói: "Tôi cùng bạn đang ăn cơm trưa, có chuyện gì sao?"
Ngụy Xuyên cười vui vẻ, tra hỏi: “Anh Dật vẫn còn ở Giang Châu chứ?”
Triệu Dật cười nói: “Còn! Hai ngày nay đều ở khu Vũ Tông đi dạo.”
Ngụy Xuyên nhiệt tình nói: “Anh Dật! Tối nay anh có rảnh không? Buổi tối tôi sẽ đặt một bàn để cảm ơn anh Dật, sau bữa ăn chúng ta lại đi quán bar FL, gọi thêm cả anh Lượng cùng Lục Đào…”
Triệu Dật có chút ngạc nhiên, thật ra hắn và Ngụy Xuyên chỉ gặp nhau có hai lần. Một lần uống rượu ở quán bar, kế đó là ở câu lạc bộ đua ngựa. Khi đó cùng anh Lượng ở câu lạc bộ đua ngựa chơi một hồi rồi đi uống rượu. À, còn có một lần ở tiệm lẩu có gặp qua, sau đó thì cũng không có liên hệ nhiều.
“Anh Xuyên! Anh quá khách sáo rồi!”
Ngụy Chuẩn nói với giọng điệu chắc chắn: "Đây là chuyện tôi đã nói trước đây. Đã nói thì phải giữ lời chứ! Gần đây, tôi bận rộn với các hoạt động quảng bá cho nhà hàng lẩu, bây giờ đã gần xong. Anh Dật phải cho tôi chút mặt mũi mới được nha!”
Triệu Dật cười nói: “Anh đã nói như vậy thì tôi nhất định phải đến rồi.”
Ngụy Xuyên thấy Triệu Dật đã đáp ứng, vui vẻ nói: “Được rồi! Để tôi gửi thời gian và địa điểm