Phùng Tiếu Tiếu nhìn thấy điện thoại đã được lấy lại, cô liếc nhìn Triệu Dật một chút thấy hắn đang cười trêu chọc mình, tâm tình cô lập tức bình tĩnh trở lại.
Cả hai đều đã tách ra một khoảng thời gian, đương nhiên cô không nghĩ đến chuyện Triệu Dật sẽ đi theo mình.
Cho dù Triệu Dật có thực sự đi theo cô, thì việc con khỉ giật điện thoại cũng không thể là do hắn sắp đặt được.
Hắn ta làm sao có thể ra lệnh cho mấy con khỉ ở Nga Sơn này được?
Phùng Tiếu Tiếu nhận lấy điện thoại di động, nhẹ nhàng xoa xoa lau đi nước mắt trên mặt, thẹn thùng nói lời cảm tạ: “Cám ơn anh, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Triệu Dật cười ha hả nói: “Thật có duyên mà, tôi định quay trở về vì có chút buồn ngủ, không ngờ lại gặp cô.”
Bác gái đang đỡ Phùng Tiếu Tiếu nghe hai người nói chuyện, nhiệt tình hỏi: “Cô gái, đây là bạn của cô à?”
Phùng Tiếu Tiếu hơi do dự một chút, liếc mắt nhìn Triệu Dật thấy hắn không có phản ứng gì, mới gật đầu trả lời: “Vâng.”
Bác gái nhiệt tình cầm tay Phùng Tiếu Tiếu đưa cho Triệu Dật nói: “Này chàng trai, chân cô ấy dường như bị trật rồi cậu nên đỡ giúp, mau đưa cô ấy xuống núi đừng nán lại đây. Đúng rồi! Tốt nhất là nên cõng cô ấy sẽ tốt hơn, nếu để chân vận động nhiều sẽ làm vết thương bị nặng hơn…”
Hả?
Tôi đưa xuống núi sao?
Mọi người đều chăm chú nhìn hắn, Triệu Dật không biết phải nói gì mà Phùng Tiếu Tiếu lúc này đúng là đang bị thương. Mặc dù cả hai đều không quen biết nhau, nhưng cũng không thể thấy chết mà không cứu.
Triệu Dật lập tức gật đầu nói: “Được thôi, mọi việc để cho tôi! Cảm ơn bác gái, làm phiền bác rồi.”
Bác gái cười híp mắt, trước khi đi còn nhìn một chút bên trái lại nhìn một chút bên phải, vẻ mặt dường như cảm thấy hài lòng mới rời đi.
Phùng Tiếu Tiếu thấy hơi lúng túng cô cầm điện thoại di động lên, phát hiện nó vẫn đang phát sóng trực tiếp. Lúc này, mọi người đang thảo luận sôi nổi hơn nữa số lượng tới mấy trăm người, bầu không khí đang dần nóng lên.
Lúc chưa bị con khỉ cướp điện thoại, rõ ràng chỉ có chừng một trăm người thế nhưng hiện tại số người xem lại gia tăng ư?
“Con khỉ trực tiếp, ha ha ha! chuyện này tôi cũng mới thấy lần đầu!”
“Con khỉ này còn bắt chước người ta, dùng điện thoại xoay tới xoay lui tạo dáng, cười chết mất thôi!”
“Càng thần kỳ hơn là con khỉ này vậy mà ngoan ngoãn đưa điện thoại di động trả lại. Tôi còn tưởng cái điện thoại này sẽ bị rớt xuống đất hoặc xui xẻo hơn là bị nó đem vào trong rừng giấu đi.”
“Mấy người chỉ quan tâm đến con khỉ, không ai quan tâm đến cô gái nhỏ của chúng ta sao?”
Khuôn mặt của Phùng Tiếu Tiếu một lần nữa lại xuất hiện trên màn hình điện thoại, lúc này mọi người càng trở nên vui vẻ.
“Ha ha ha, cô gái nhỏ xui xẻo của chúng ta đã trở lại rồi!”
“Cười đau hết cả bụng, cô không sao chứ?”
“Mấy người không để ý à? Không thấy giọng nói lúc nãy có cảm giác quen thuộc sao?”
“Đúng rồi! Hồi nãy lúc con khỉ trả lại điện thoại dường như điện thoại có thoáng qua, có lẽ chính