Chương 254: Muốn cười nhưng phải cố nhịn!
Ánh mặt trời chiếu xuống, hương hoa ngọt ngào khắp phòng.
Liễu Vũ Phi tỉnh dậy giữa ánh nắng và hương hoa, nhìn sang Triệu Dật đang ngủ say bên cạnh, ánh mắt chợt có chút dịu dàng.
Cô cũng nằm im không nhúc nhích, cứ như vậy nhìn chằm chằm Triệu Dật.
Có lẽ cảm giác được Liễu Vũ Phi đang ở bên cạnh nhìn mình, Triệu Dật lập tức mở mắt ra. Nhìn vào đôi mắt sáng ngời xinh đẹp của Liễu Vũ Phi, trên mặt Triệu Dật hiện lên ý cười.
“Em tỉnh rồi sao? Bây giờ là mấy giờ rồi?”
Liễu Vũ Phi cười híp mắt, lắc đầu nói: “Em không biết! Em không dám nhúc nhích, sợ là sẽ đánh thức anh.”
Triệu Dật đưa tay ôm mặt cô, sau đó cầm lấy điện thoại trên tủ đầu giường, liếc mắt nhìn: “Chín giờ… Em có muốn ngủ thêm không?”
“Dậy đi ăn cơm đi, em đói rồi.”
“Được!”
Hai người rửa mặt xong, mặc áo quần mà nhân viên đưa đến rồi đi xuống dưới lầu.
Gửi một tin nhắn, phát hiện hầu như mọi người đã tỉnh giấc.
“Cùng nhau ăn cơm đi! Nếu muốn thì ăn xong lại tiếp tục cưỡi ngựa. Sau đó chúng ta sẽ ăn trưa rồi trở về.”
Cả nhóm rối rít hưởng ứng. Hôm qua đã dành rất nhiều thời gian để học cưỡi ngựa, cũng chưa được cưỡi bao nhiêu.
Mọi người gặp nhau trong phòng ăn sáng. Cao Văn và những người khác tiến đến trước mặt Liễu Vũ Phi, nháy mắt ra hiệu rồi nở nụ cười đầy ẩn ý.
Đồng thời nhóm Lục Đào cũng nháy mắt với Triệu Dật.
“Hôm qua là một ngày đẹp trời, tối hôm qua là một đêm tốt lành, có đúng không?”
Triệu Dật đương nhiên biết ý tứ trong lời nói của những người này, hắn mỉm cười nhưng cũng không phản bác: “Đúng là rất đẹp!”
Bọn người Lục Đào bật cười.
Bên kia, Cao Văn cũng khẽ hỏi: “Các cậu… cái đó?”
Liễu Vũ Phi cắn môi lắc đầu, ánh mắt có chút xấu hổ: “Bà dì của mình tới thăm.”
Cao Văn ngạc nhiên, trên mặt lập tức có biểu hiện kỳ quái, muốn bật cười nhưng cố gắng kìm nén lại.
Ngô Lỵ và mấy người kia cũng xúm lại hỏi: “Tình hình sao rồi?”
Cao Văn thuật lại sự việc một lần, biểu hiện của các cô cũng giống nhau.
Muốn cười.