Chương 408: Bây giờ tôi hối hận còn kịp không?
Hai mỹ nữ vốn nghe hai người nói muốn đi thì còn có chút thất vọng. Nhưng không ngờ lại có niềm vui như vậy, vội vàng lên tiếng cảm ơn. Mỹ nữ bên cạnh Triệu Dật còn liếc mắt đưa tình trêu đùa. Đáng tiếc là liếc mắt với kẻ mù, Triệu Dật hoàn toàn không có phản ứng.
Triệu Dật và Chu Lâm rời khỏi câu lạc bộ, Chu Lâm hít một hơi dài: “Đêm nay tôi thực sự là mở mang tầm mắt… Rốt cuộc cậu có ý gì với hai mỹ nữ đó?”
Triệu Dật cười nói: “Nói đúng là nếu như cậu muốn chơi, tôi liền cho hai mỹ nữ đó mỗi người mười nghìn tệ, để cho họ ngủ cùng cậu.”
“Hai người sao?”
Hai mắt Chu Lâm sáng lên, chợt thống khổ kêu lên: “Bây giờ tôi hối hận còn kịp không?”
Triệu Dật bật cười: “Được nha! Nếu không thì quay lại?”
Chu Lâm vội vàng xua tay: “Không không không! Tôi chỉ cảm thán một chút! Mặc dù trong lòng cũng có chút kích thích, nhưng mà tôi vẫn có thể kiềm chế được. Tôi không thể có lỗi với Trần Vi. Triệu Dật! Cậu đây là gốc rễ của mọi tội ác, đừng hòng vấy bẩn tâm hồn trong sáng của tôi!”
Triệu Dật cười nói: “Một khi cậu có tiền, có thể nói là có vô số cám dỗ trong xã hội. Cám dỗ của mấy cô gái ở câu lạc bộ chính là cấp thấp nhất, sau này sớm muộn gì cậu cũng phải đối mặt…”
Chu Lâm nghĩ nghĩ, chợt hỏi: “Vậy đối với mấy cám dỗ này, ai đến cậu cũng không từ chối sao?”
Triệu Dật cười nói: “Không có nha! Cậu xem tôi chẳng phải cũng không làm bậy sao? Tôi phân biệt những thứ này rất rõ ràng.”
Chu Lâm cười nói: “Cũng vậy thôi! Bên cạnh cậu lại có không ít phụ nữ, bạn gái cậu ai cũng xinh đẹp như vậy thì cần gì phải ở bên ngoài làm bậy chứ?”
Triệu Dật cười nói: “Tôi không có! Không phải tôi! Chớ nói bậy!”
Chu Lâm bày ra dáng vẻ khinh bỉ, sau đó bỗng nhiên cười nói: “Không ngờ cậu dùng phương pháp như vậy để giúp Phạm Hưng. Tôi bây giờ rất mong chờ được gặp mặt Phạm Hưng, tôi muốn biết tối nay rốt cuộc cậu ấy làm gì.”
Hai mắt Triệu Dật mở to: “Cái này còn cần phải hỏi sao? Hoặc là giả vờ làm quân tử, hoặc là tùy ý vui vẻ, một đêm làm bảy lần. Không có khả năng thứ ba.”
Chu Lâm cười nói: “Cậu cảm thấy cậu ấy chọn vế trước hay vế sau?”
“Tất nhiên là vế sau nha!”
Triệu Dật bật cười: “Cũng không phải cậu không biết