Triệu Dật lúc đầu đang dựa vào bên cạnh xe, hai người cách nhau rất gần. Giữa ban ngày như vậy, Triệu Dật làm sao ngờ được Liễu Vũ Phi sẽ to gan như thế?
Bất ngờ không kịp đề phòng, lần này Liễu Vũ Phi còn dám hôn lên môi Triệu Dật.
Ánh mắt hai người đột nhiên đều mở to.
Một giây sau, cả người Liễu Vũ Phi giống như bị điện giật rụt trở về, khuôn mặt trắng noãn đột nhiên trở nên đỏ bừng.
Thật ra, vừa rồi trong đầu cô đột nhiên trống rỗng. Trong khoảnh khắc hôn lên môi hắn, trong đầu cô thật ra rất rối loạn. Thậm chí còn không có cảm giác gì đặc biệt.
Nụ hôn đầu tiên, cứ thế mà mất đi.
Liễu Vũ Phi chẳng khác nào một tên trộm. Cô nhìn xung quanh một chút, phát hiện cả hai đều được thân xe che lại. Lúc này, xung quanh đều không người qua lại, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
May là không có người trông thấy, nhưng mà điều này cũng khiến cô sợ hết hồn!
Triệu Dật có chút ngạc nhiên, cô gái này thật can đảm nha!
Ban ngày ban mặt lại dám chủ động hôn hắn......
Triệu Dật đang tính bị mở miệng, Liễu Vũ Phi đã giành nói trước, hăm dọa nói: “Không cho phép cậu nói chuyện! Đây là nụ hôn đầu của mình. Từ giờ trở đi, mình là bạn gái của cậu, cậu phải chịu trách nhiệm với mình!”
Thế này liền thành bạn gái sao?
Triệu Dật suýt không nhịn được cười.
Liễu Vũ Phi nhìn thấy dáng vẻ đang cố nhịn cười của Triệu Dật, lập tức càng thêm xấu hổ, đưa chân lên đá Triệu Dật một cước: “Cậu cứ cười đi! Hừ, trở về nhớ nhắn tin cho mình, mình lên phòng ngủ đây!”
Tim của Liễu Vũ Phi hiện giờ giống như nai con chạy loạn, vô cùng rối rắm. Cô căn bản không dám chờ Triệu Dật nói chuyện, lập tức quay đầu chạy gấp. Tới khi chạy đến trước cầu thang, Liễu Vũ Phi mới quay đầu lại giơ lên nắm tay nhỏ về phía Triệu Dật làm một động tác uy hiếp.
Triệu Dật đợi Liễu Vũ Phi tiến vào khu ký túc xá, lúc này mới mở cửa xe leo lên trên xe.
Chép miệng một cái.
Nụ hôn đầu tiên này thật quá tùy ý, sau này nhớ tới cũng không phải là ký ức quá đẹp.
Được rồi! Quay về thôi.
......
Lúc Triệu Dật trở về đến phòng ngủ, ba người khác đều không có ở đây, chắc có lẽ họ đều đang ở trên lớp.
Triệu Dật rửa mặt rồi trò chuyện cùng Liễu Vũ Phi vài câu, sau đó cầm một quyển sách ngồi xuống. Hắn đọc được hơn một giờ, ba người Lục Đào mới lục đục đẩy cửa tiến vào.
“Về rồi à! Nhanh như vậy, không ở lại bên đó sao?”
Triệu Dật cười hắc hắc, bỏ sách xuống: “Phòng ngủ của Liễu Vũ Phi còn ba người đẹp, tôi sợ ngủ lại thì xương cốt cũng không còn. Quay trở về vẫn là tốt nhất.”
Lục Đào không tin: “Thật hay giả, làm gì có nhiều người