Bát Gia Tái Thế

Chương 657


trước sau

Chương 657

Ngừng một lát, Hàn Huyền Tông nói tiếp: “Nếu ai lấy được đầu Trần Bát Hoang, người đó có thể làm đệ tử cuối cùng của tôi, ai lấy được chân hoặc tay, tôi sẽ thưởng công pháp tu võ, ai băm nát thi thể hắn tôi sẽ để người đó làm người phát ngôn của tôi”.

“Lão già này!”

Cao Sĩ Long khẽ thốt lên, Hàn Huyền Tông đây là đang muốn phanh thây của Trần Bát Hoang!

“Chúng ta cần ra tay không?”, Tưởng Sơ Linh hỏi.

“Tạm thời chưa cần, vẫn chưa đến thời điểm mấu chốt”, Cao Sĩ Long xua tay: “Thêu hoa trên gấm không bằng giúp người khi gặp nạn, đợi thêm chút nữa”.

Hàn Huyền Tông hứa sẽ thưởng hậu hĩnh, không chỉ mỗi tâm phúc của ông ta kích động mà ngay cả những người của hiệp hội võ thuật Hoa Bắc cũng vô cùng kinh ngạc, phần thưởng này quá hậu hĩnh, quá chấn động lòng người!

Ngay lập tức lại có thêm năm, sáu người khác đứng lên tham gia vào đội!

Có hơn hai mươi người, cơ bản trong tay ai cũng có trường đao, trường kiếm, mỗi một thanh đao, mỗi một thanh kiếm đều được chế tạo đặc biệt, cực kỳ sắc bén, lóe lên ánh sáng trắng vô cùng tàn khốc.

Bọn họ đứng tại chỗ không nhúc nhích, nhưng khí thế trong người liên tục tăng lên, khí tức nâng lên từng lớp từng lớp, điều chỉnh trạng thái đến đỉnh cao, sẵn sàng tranh giành Trần Đức.

“Rầm!”

Trần Đức đặt quan tài trong tay xuống, một tiếng rầm vang lên, quan tài khiến máu văng tung tóe trên mặt đất, cảnh tượng vô cùng kinh người.

Những người trước mặt này đều là võ giả, thực lực của đám người trước không thể nào so với bọn họ, nếu như lại dùng quan tài để chiến đấu, anh có thể chắc chắn quan tài sẽ bị những thanh trường đao trường kiếm đó chém nát trong lúc giao chiến.

Chiếc quan tài được anh chế tác cẩn thận như một món quà tặng cho Hàn Huyền Tông, không thể cứ như vậy mà bị phá hủy.

“Giết!”

Cùng lúc đó, hơn hai mươi võ giả sau khi tích lũy sức mạnh trong thời gian ngắn ngủi, gần như đồng thời hét lên một tiếng giết, lao thẳng về phía Trần Đức.

Dưới ánh sáng của kiếm và đao, ba mươi võ giả xông lên như mây đen, sát khí mạnh mẽ lạnh lẽo tụ lại khiến người ta khó thở!

Những người khách ngồi xung quanh, ai nấy cũng đều sởn gai ốc, đột nhiên đứng dậy, đứng ngồi không yên!

Loại khí tức đó thực sự rất kinh khủng!

“Chết đi!”

“Tạp chủng, dám khiêu khích nhà họ Hàn, đầu của mày là của tao!”

“Nhóc tạp chủng, để tao tiễn mày xuống địa ngục!”

“…”

Đủ thứ tiếng mắng nhiếc khó nghe lần lượt vang lên, như sấm sét, hơn hai mươi võ giả chen lấn nhau, muốn giành đầu và tứ chi của Trần Đức.

Bọn họ dùng hết sức bình sinh của mình, dùng sức lực mạnh nhất, cuồng bạo nhất, bùng nổ nhất lao lên phía trước. Khi cánh tay vung ra, lưỡi kiếm lạnh buốt, ánh sáng lưỡi đao lập lòe chói mắt.

Bọn họ là cao thủ hiếm có trong giới thế tục. Khi bọn họ động thủ, luồng không khí tách ra, dòng điện nhấp nháy, âm thanh gào rít điếc tai, tất cả đều đồng thời nhắm vào tim, lông mày, ngực và các vị trí quan trọng khác của Trần Đức.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện