“Sao cô lại ở đây?”
Trên chuyến bay từ Đế Đô tới Anh Quốc, Diệp Phàm mới ngồi xuống đã thấy một cô gái đeo kính râm khẩu trang ngồi ở bên cạnh, hắn vừa liếc mắt đã nhận ra đối phương chính là Tô Nhược Tuyết.
“Tôi muốn đi cùng anh tới Anh Quốc lấy lại thành quả nghiên cứu khoa học kia!”
Tô Nhược Tuyết nhìn Diệp Phàm nói.
“Thành quả nghiên cứu khoa học kia có liên quan gì đến cô?”
Diệp Phàm ngạc nhiên nhìn Tô Nhược Tuyết, đối phương nói thẳng: “Hạng mục khoa học kia là do ông nội và các vị viện sĩ tốn mấy chục năm trời mới nghiên cứu ra, chính vì để cho Long Quốc trở nên càng thêm cường đại, lúc trước những người đó muốn bắt tôi, mục đích ép ông nội phải giao ra thành quả nghiên cứu hoa học, không ngờ cuối cùng vẫn bị người ta đánh cắp.”
“Õng nội tôi tức tới sinh bệnh, nằm trên giường còn dặn nhất định phải lấy lại thành quả nghiên cứu khoa học kia, tôi muốn hoàn thành tâm nguyện của ông, đi cùng anh đoạt lại thành quả nghiên cứu!”
Nghe Tô Nhược Tuyết nói vậy, vẻ mặt Diệp
Phàm kinh ngạc: “Dù là như thế thì một cô gái như cô đi thì có ích lợi gì, mau về nhà đi, tôi sẽ đi lấy thành quả nghiên cứu khoa học của ông nội cô về!”
Lúc này, theo trong cabin vang lên tiếng radio, máy bay chính thức cất cánh.
“Lần này thì tôi không về được rồi, chỉ có thể đi Anh Quổc cùng anh thôi!”
Tô Nhược Tuyết thản nhiên nhìn Diệp Phàm.
“Thành quả nghiên cứu khoa học kia quan trọng như vậy, bên phía Anh Quốc nhất định sẽ bảo vệ nghiêm ngặt. Cô đi theo tới đó sẽ gặp nguy hiểm, đến Anh Quốc thì cô nhanh chóng rời đi!”
Diệp Phàm dặn dò Tò Nhược Tuyết.
“Không, tôi đi theo anh cùng mang thành quả nghiên cứu mười mấy năm của ông nội về, yên tâm, tôi sẽ không gây phiền toái cho anh!”
Tô Nhược Tuyết kiên quyết nói.
“Quên đi, tùy cô!”
Diệp Phàm thấy khuyên không nổi, cũng không nhiều lời nữa.
Trong lúc Diệp Phàm