“Ông nghĩ ông có thế trốn thoát sao?” Diệp Phàm hừ lạnh.
Sau đó, Diệp Phàm dần mọi người tới núi Phú Sĩ.
Một giờ sau, bọn họ đã tới chân núi Phú Sĩ.
Ngọn núi này cao hàng ngàn mét, vô cùng hùng vĩ, nhưng so với dãy núi Côn Lôn ở Long Quốc thì không đáng đế nhắc tới!
“Thông báo cho quân Thiên Sách phong tỏa toàn bộ núi Phú Sĩ. Hôm nay nhất định phải bắt được quốc chủ Long Quốc!” Diệp Phàm uy nghiêm hét lên.
Hắn cùng đám người Hiên Viên Bất Bại đi về phía đỉnh núi, còn binh lính quán Thiên Sách khác nhanh chóng phong tỏa toàn bộ ngọn núi!
Trên đỉnh núi Phú Sĩ có ba cung điện nguy nga và tráng lệ.
Mỗi cung điện đều được đề tên đó là Thiên Chiếu thần cung, Bát Kỳ thần cung và Y Thế thần
cung.
Đây là nơi của tam đại thần cung!
“Quốc chủ Anh Quốc, mau cút ra đây cho tôi!”
Diệp Phàm đứng ở trước mặt tam đại thần cung rồi lạnh lùng hét lớn, thanh âm vang vọng khắp núi Phú Sĩ!
Rất nhanh, quốc chủ Anh Quốc đã đi ra cùng một nhóm binh lính, tức giận nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm.
“Tôi còn tự hỏi vì sao ông lại chạy tới nơi này, hóa ra là ông tới tìm sự giúp đỡ của tam đại thân cung!”
“Nhưng cung chủ của tam đại thần đã bị tôi gi ết chết, ông cho rằng tam đại thần cung còn có thể bảo vệ được ông sao?” Diệp Phàm khinh thường nói.
“Hộ Quốc Thần Tướng, cậu thật sự cho rằng thực lực của tam đại thần cung chỉ như cậu thấy sao?”
“Tam đại thần