Lúc này, Diệp Phàm vừa khéo phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp phun lên ngọc tỷ truyền quốc này.
Sau khi ngọc tỷ truyền quốc dính máu của Diệp Phàm, nó phát ra một tiếng nổ lớn.
Ngay lập tức, chín đầu rồng trên đó bùng phát ra kim quang chói lọi.
Kim quang này bao phủ Quỷ Cốc khiến người ta có một cảm giác thần phục mãnh liệt.
Tiếp theo, từ trong Long Tỷ này còn truyền ra từng trận tiếng rồng ngâm.
Giây tiếp theo, Long Tỷ này lao vào trong cơ thể Diệp Phàm, dung nhập vào đan điền của hắn.
Khi Long Tỷ nhập thể, từ bên trong giải phóng ra từng lưồng năng lượng mênh mông, tràn ngập trong cơ thể Diệp Phàm.
Lúc này, Diệp Phàm nhìn thấy sự thay đổi này thì nhíu mày, trong mắt lộ ra một tia khác thường.
Bạch. Đột nhiên, Phong Vô Tích bị trọng thương đang thì vung ra mấy cây kim đâm vào cơ thể hắn ta, mạnh mẽ kích phát tiềm lực của hắn ta.
Hăn ta dựa vào luồng tiềm lực mạnh mẽ được kích phát thông qua ngoại lực này, trực tiếp chạy ra ngoài.
Hắn ta đã một lần nữa bại trận trước đối phương, nếu hắn ta tiếp tục ở lại đây thì chỉ có con đường chết.
"Muốn chạy sao?"
Diệp Phàm phát hiện Phong Vô Tích định chạy trốn lần nữa, trực tiếp xông tới.
Ngay lập tức, ánh mắt Phong Vô Tích ngưng tụ, hắn ta vung tay lên, hàng chục đệ tử Quỷ Cốc bay về phía
Diệp Phàm.
Sắc mặt Diệp Phàm thay đổi, vội vàng dừng truy kích, đón lấy từng đệ tử Quỷ Cốc đó.
Nhân cơ hội này, Phong Vô Tích trốn khỏi Quỷ Cốc. "Cảm ơn Thiếu chủ."
Hơn chục đệ tử Quỷ Cốc cảm kích nói với Diệp Phàm.
"Không có gì."
Diệp Phàm nói xong, hắn nhíu mày nhìn Phong Vô Tích trốn thoát.
Tên này quả thực đủ quyết đoán, đủ tàn nhẫn.
Đây đã là lần thứ hai Phong Vô Tích trốn thoát khỏi tay Diệp Phàm, chưa từng có ai có thể trốn thoát khỏi tay hắn hai lần.
"Nếu để tên này sống thì đúng là một tai họa." Diệp Phàm lẩm bẩm.
Tiếp theo, Diệp Phàm đến trước mặt bốn lão già, nói: "Bốn vị khỏe chứ?”
"Thiếu chủ, chúng tôi không sao, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là không sao."
Bốn lão già này nói.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
=====================================
Bọn họ chính là tứ đại trưởng lão của Quỷ Cốc.
Quỷ Cốc bát bộ do tám vị trưởng lão Quỷ Cốc thống lĩnh, ngoài bốn người này ra còn có bốn người đang bế quan.
"Được, nhưng bây giờ tôi cần một căn phòng để bế quan vài ngày."
Diệp Phàm trầm giọng nói.
Năng lượng mà Long Tỷ bùng phát trong cơ thể hẳn rất cần phải luyện hóa, còn phải nhanh chóng trấn áp sức mạnh trong cơ thể hắn, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Trịnh Thiên, dẫn Thiếu chủ đến phòng luyện công của Cốc chủ."
Một Trưởng lão Quỷ Cốc nói.
Ngay sau đó Trịnh Thiên dẫn Diệp Phàm đến phòng luyện công mà chỉ Cốc chủ Quỷ Cốc mới có thể sử dụng, Diệp Phàm trực tiếp vào trong bế quan.
Diệp Phàm bế quan lần này, kéo dài mấy ngày.
Trong mấy ngày này, đệ tử Quỷ Cốc liên tục chữa thương, nhưng không hiểu sao rất nhiều thế lực rình rập. Quỷ Cốc đột nhiên biết được tin tức toàn bộ đệ tử Quỷ Cốc đều bị thương.
Tin tức này vừa