Nhà họ Khương lúc này, trong phòng của Khương Vân Hi. “Cái gì? Vân Hi, Diệp thần y là chồng chưa cưới của cậu?” “Cậu muốn lấy cái tên Từ Thiên Hạo kia sao?”
“Chuyện này là sao vậy?”
Lúc này, Lý Tử Huyên nhìn Khương Vân Hi, cô ngạc nhiên tới mức không kịp phản ứng.
“Được rồi, không cần phải ngạc nhiên tới mức như vậy chứ!”
Khương Vân Hi chán nản nói.
“Vân Hi, sao cậu có thể cứ vậy mà đi lấy cái tên Từ Thiên Hạo kia được? Lý Tử Huyên nhìn Khương Vân Hi nói.
“Hiện tại tính mạng của cả nhà họ Khương đều nằm trong tay hắn, nếu tớ không gả thì nhà họ Khương sẽ bị diệt!”
Khương Vân Hi nói.
“Vậy tớ đi tìm Diệp thần y, võ công của hắn rất cao, lại là thiếu chủ điện Long Vương, chắc chắn sẽ có cách!”
Ngay lập tức, Lý Tử Huyên muốn đi tìm Diệp Phàm.
Khương Vân Hi vội vàng giữ Lý Tử Huyên lại: “Đừng đi, Từ Thiên Hạo đã bắt ông nội tớ rồi, nếu bây giờ đi tìm Diệp thần y, tính mạng của ông nội tớ sẽ khó giữ!”
Lý Tử Huyên quay đầu nhìn Khương Vân Hi nói: “Vậy chẳng lẽ cậu thật sự muốn gả Từ Thiên Hạo?”
“Đây chính là số mệnh của tới”
Khương Vân Hi lộ ra vẻ cô đơn, sắc mặt trở nên cực kỳ hốc hác. Chớp mắt, đã đến giữa trưa.
Diệp Phàm theo Tiền Đa Đa vào trong một nhà hàng.
Lúc trước Tiền Đa Đa lại chạy đến biệt thự tìm Diệp Phàm, nói muốn mời hắn ăn cơm, Diệp Phàm vốn định từ chối.
Nhưng không chịu nổi da mặt dày của tên này, Diệp Phàm không đồng ý thì hắn không chịu đi.
Diệp Phàm cũng không thể ra tay với đối phương, vậy nên chỉ có thể đồng ý tới đây!
“Diệp Phàm, là anh!” Diệp Phàm