“Nếu hôm nay thả cậu ta đi, ngày mai cậu ta lại ra tay với Từ thiếu thì sao?” Lữ Tứ Hải - lão gia nhà họ Lữ bước ra và nói.
“Không sail” _
“Từ tôn chủ, tuyệt đối không thể bỏ qua cho tên nhóc này!
Người của Công Tôn gia, Mộ Dung gia, Âu Dương gia, Vân gia và Viên gia cũng lần lượt lên tiếng.
Sau khi biết được thân phận thiếu niên Tông Sư của Diệp Phàm, bọn họ biết rất rõ ràng bây giờ cách duy nhất có thể đối phó với Diệp Phàm chính là mượn sức Từ tôn chủ!
Soạt!
Khi đám người Lữ Tứ Hải lên tiếng, Long Chiến Thiên liền cau mày.
“Không sai, hôm nay cậu ta nhất định phải chết!”
“Hơn nữa tôi còn phải khiến cậu ta sống không bằng chết!” Từ Thiên Hạo âm trầm hét lên.
“Yên tâm đi, anh nhất định còn chết sớm hơn cả tôi!” Diệp Phàm lạnh lùng nói. “Diệp Phàm, đừng xúc động!” Long Chiến Thiên vội vàng nói. “Long Soái, ông không cần khuyên tôi!”
“Tên này dám cướp vị hôn thê của tôi, anh ta nhất định phải chết!” Diệp Phàm lạnh lão quát lên.
“Vị hôn thê của cậu?”
“Là cô ấy?” Long Chiến Thiên kinh hãi nhìn về phía Khương Vân Hi.
“Không sai, năm đó điện chủ điện Long Vương đã đã định hôn ước với ông cụ nhà họ Khương, gả đại tiểu thư Khương gia cho thiếu chủ nhà ta!” Lúc này, Bạch Ưng Long Quân nhàn nhạt nói.
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người có mặt đều chết lặng.
Bọn họ không ngờ rằng đại tiểu thư Khương gia thế mà lại có hôn ước với thiếu chủ điện Long Vương!
Khó trách hôm nay thiếu chủ điện Long Vương tới gây chuyện!
“Đừng nói bậy, Khương gia chưa bao giờ thừa nhận hôn ước này!”
“Con rể duy nhất của Khương gia chính là Từ thiếu!” Khương Chính Thiên đứng dậy, hét lên!
“Chuyện hôn ước này là điện chủ của điện Long Vương chúng ta và ông cụ Khương gia quyết định, không phải do ông!” Bạch Ưng Long Quân hét lên.
“Không sai, hôn ước này là thật. Vị hôn phu của Khương Vân Hi tôi chính là anh ấy!" Đột nhiên Khương Vân Hi vén khăn phủ đầu rồi chỉ thẳng vào