"Hộ Quốc Chí Tôn không dễ đối phó như vậy đâu!" Sở Cửu Ca nhìn Diệp Phàm nói.
"Mặc dù tôi cũng không sợ Hộ Quốc Chí Tôn kia, nhưng tôi vẫn muốn nói lời cảm ơn côi"
Diệp Phàm lên tiếng.
"Anh là vị hôn phu của tôi, sao phải khách sáo như vậy?" Sở Cửu Ca trầm giọng nói.
“Cô cũng là vị hôn thê của anh ấy à?”
Lúc này Khương Vân Hi kinh ngạc nhìn Sở Cửu Ca.
"Đúng rồi!"
"Tôi cũng là vị hôn thê của anh ấy!"
"Không ngờ ngoài tôi ra, anh ấy còn có một vị hôn thê nữa!" Sở Cửu Ga liếc nhìn Khương Vân Hi!
"Xin chào, tôi tên là Khương Vân Hi!"
Khương Vân Hi nhìn Sở Cửu Ca nói.
"Người này cam tâm vì cô mà đắc tội một vị Hộ Quốc Chí Tôn, xem ra địa vị của cô trong lòng anh ta không tâm thường!"
Sở Cửu Ca nói một cách nghiền ngẫm.
“Tôi ~"
Trong lúc nhất thời, Khương Vân Hi không biết trả lời thế nào.
"Dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng là vị hôn thê mà Ngũ sư phụ đã tìm cho tôi, hôn ước còn chưa hủy bỏ, đương nhiên tôi không thể để cô ấy kết hôn với người khác, nếu không, tôi vẫn còn là đàn ông sao?"
Diệp Phàm bĩu môi.
“Nếu tôi gả cho người khác, anh cũng sẽ đến cướp hôn giống như hôm nay sao?”
Đột nhiên, Sở Cửu Ca nhìn Diệp Phàm hỏi.
"Chỉ cần ngày nào chúng ta còn không hủy bỏ hôn ước, cô vẫn sẽ là vị