"Sở tộc?”
"Sở tộc cô nói chẳng lẽ là..."
Nghe Sở Cửu Ca nói, vẻ mặt Phá Thiên thay đổi, nhìn đối phương với vẻ khó tin.
"Đúng vậy!" “Chính là Sở tộc mà ông đang nghĩ!" Sở Cửu Ca lạnh lùng nói.
Âm một tiếng, ánh mắt Phá Thiên đây kinh ngạc, vẻ mặt không ngừng thay đổi.
"Cô lại là người của gia tộc đó à?"
Phá Thiên nhìn Sở Cửu Ca với vẻ mặt nghiêm túc rồi nói: "Nhưng tại sao cô lại muốn bảo vệ cậu ta?"
"Anh ấy là vị hôn phu của tôi, đương nhiên tôi phải bảo vệ anh ấy!" Sở Cửu Ca lạnh lùng nói.
“Hôn phu?"
Lúc này, Phá Thiên nhíu mày, đôi mắt lóe sáng liên tục.
"Phá Thiên, tôi khuyên ông không nên giết cậu ta!"
Tạ Thiên Bá bước tới, nhìn Phá Thiên hừ nhẹ rồi nói.
“Tạ Thiên Bá!"
Phá Thiên nhìn thấy Tạ Thiên Bá thì sắc mặt lại thay đổi, kinh ngạc nói: "Ông cũng muốn bảo vệ thằng nhóc này sao?"
"Cậu ta và gia đình tôi có quan hệ khá tốt, cậu ta gặp nạn, đương nhiên tôi không thể ngồi yên!"
Tạ Thiên Bá ngoáy mũi không hề để ý hình tượng nói.
"Cha, chú ý hình tượng của mình chút đi!"
Tạ Hạo không thể không nhắc nhở.
“Người nên sống thoải mái, hình tượng chả có tác dụng gì!" Tạ Thiên Bá bĩu môi xem thường.
Phá Thiên nhìn Tạ Thiên Bá, vẻ mặt không ngừng thay đổi, trong lòng đang do dự.
Sự có mặt của một thành viên Sở tộc đã khiến ông ta cảm thấy áp lực, bây giờ có thêm Tạ Thiên Bá lại càng khó đối phó hơn.
Trong mắt một số người, Tạ Thiên Bá có thể chỉ là gia chủ nhà họ Tạ, một trong năm gia tộc đứng đầu