Sắc mặt Diệp Phàm lạnh đi, hắn tức giận quát lớn.
“Xin chào, chúng tôi nhận được mệnh lệnh của cấp trên, muốn trưng dụng mảnh đất này để xây dựng căn cứ quân sự, đồng thời cũng sẽ bồi thường đủ cho các anh, hy vọng mọi người phối hợp!”
Lúc này, một người đàn ông mặc đồng phục đứng ra, nói với Diệp Phàm.
“Mệnh lệnh của cấp trên nào?”
“Bảo người đó đích thân tới gặp tôi!”
Diệp Phàm thản nhiên nói.
“Này cậu, cậu là ai mà ngang ngược như vậy?”
Người đàn ông mặc chiến phục huy hiệu hai sao đi tới nhìn Diệp Phàm.
“Anh không có tư cách nói chuyện với tôi!”
Diệp Phàm khinh thường liếc nhìn đối phương.
“Khẩu khí cũng lớn thật, không thấy đây là cái gì sao? Tướng hàm hai sao. còn không đủ tư cách nói chuyện với cậu?”
Người đàn ông chỉ vào tướng hàm hai sao trên vai, nhìn Diệp Phàm với vẻ mặt cường thế.
“Nhìn cho rõ đây là cái gì?”
Diệp Phàm trực tiếp lấy chứng nhận sĩ quan tướng hàm sáu sao ra, đưa cho đối phương xem.
Lúc này, vẻ mặt người đàn ông lập tức thay đổi, ánh mắt nhìn Diệp Phàm với vẻ khiếp sợ: “Cậu vậy mà..."
“Quay trở về nói với cái gì mà Mộ tôn chủ kia, ông ta muốn kiếm chuyện thì cứ nhằm vào tôi, nếu còn dám nhòm ngó tới điện Long Vương, tôi sẽ đưa ông ta xuống bầu bạn với Từ Long Tượng!”
“Cút!”
Diệp Phàm quát với vẻ mặt hung ác, trên người hắn tản ra một cỗ sát khí khủng bố trấn áp đám người kia.
Rõ ràng hắn đoán được đứng sau sai khiến bọn họ chính là Mộ tôn chủ kia.
“Rút!”
Người đàn ông cảm nhận được khí tức từ trên người Diệp Phàm thì vẻ mặt lập tức thay đổi. Gã hô lên.
Ngay lập tức, đám người này đã rút lui. “Thiếu chủ, Hộ Quốc Chí Tôn muốn ra tay với chúng ta rồi sao?” Bạch Ưng Long Quân lên tiếng.
“Đúng, hiện tại chiến bộ đã bị một vị Hộ Quốc Chí Tôn nắm giữ, ông ta muốn tìm cái cớ để chiếm lấy thế lực của chúng tai”
Diệp Phàm hừ lạnh nói.
“Thiếu chủ, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Thanh Dực Long Quân lo lắng nói.
Diệp Phàm nhìn Long Kình nói: “Thông báo cho các anh em Long Quân, sau này bất cứ người nào dám nhòm ngó tới điện Long