Lúc này bên trong Nhất Tuyến Thiên, Hoàng Bộ Thương nói: "Không phải Chiến Bộ đã nói quân Thanh Long chờ các quân đoàn lớn khác và người từ chiến khu sẽ phục kích ở đây để bao vây và tiêu diệt đoàn quân bảy nước sao? Tại sao tôi không tìm thấy bất cứ dấu vết nào của bọn họ?”
"Đúng vậy, khi vừa mới đến, chúng tôi cũng không nhìn thấy bất kỳ dấu vết phục kích nào bên ngoài hẻm núi? Chẳng lẽ bọn họ không hề tới phục kích?"
Thẩm Thanh Y nói.
"Tôi có cảm giác không ổn!"
Mộ Bạch nói.
"Chú ý, mau rút khỏi đây!"
Thiên Khuyết trực tiếp hét lên.
Rầm rầm rầm!
Thiên Khuyết vừa nói xong, bên ngoài Nhất Tuyến Thiên đã vang lên những tiếng ầm ầm, mặt đất rung chuyển.
Ngay sau đó, trong hẻm núi vang lên vô số tiếng nổ, vách núi hai bên nổ tung, những tảng đá khổng lồ từ trên trời rơi xuống đánh trúng quân Thiên Sách và quân bảy nước.
"Không hay rồi, ở đây có chôn thuốc nổ, mau rời khỏi đây!" Mộ Bạch hét lên.
Trong hẻm núi liên tục vang lên tiếng nổ, vẻ mặt của chiến sĩ quân Thiên Sách và quân bảy nước đều thay đổi, bọn họ nhốn nháo muốn rời khỏi Nhất Tuyến Thiên.
Nhưng cả hai lối ra vào của Nhất Tuyến Thiên xảy ra vụ nổ lớn, toàn bộ lối ra vào đã bị phá hủy và bị phong tỏa!
Rầm rầm rầmlII
Nhưng từ bên ngoài nhìn vào, từng tiếng nổ tiếp tục vang lên trong hẻm núi của Nhất Tuyến Thiên.
Toàn bộ hẻm núi sụp đổ, cuối cùng chôn vùi hoàn toàn Nhất Tuyến Thiên, đồng thời cũng chôn vùi quân Thiên Sách và quân bảy nước!
Sau đó, Quân Lăng Thiên ngồi ô tô tới đây, lúc này có mấy người tới chỗ anh ta nói: "Thiếu soái, toàn bộ hẻm núi đã sụp đổ, không có ai chạy ra ngoài, nhưng mà quân Thiên Sách đã chết hết hay chưa