Cải Thiên Nghịch Đạo

Phương Pháp Tu Hành (1)


trước sau

"Hắn thế mà thật sự làm được ư?"

Trên dưới Tiểu Trúc phong đã biến thành một mảnh yên lặng, vô số đạo ánh mắt khó tin nhìn về phía Phương Nguyên đang đứng trước Công Đức Thạch Bích, nhất thời trong lòng cũng không biết có bao nhiêu lời muốn nói, nhưng khi lời nói đã đến đầu lưỡi thì lại chỉ có thể biến thành một tiếng hít vào nặng nề!

Mặc dù đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi đi chăng nữa, nhưng sau khi nó đã xuất hiện thì mọi người cũng chỉ có thể thừa nhận sự tồn tại của nó!

Bây giờ trong lòng tất cả những người chú tâm vào từng màn không thể tưởng tượng nổi phát sinh trên Tiểu Trúc phong đều xuất hiện một câu!

Thanh Dương tông vừa mới cho ra đời một kỳ nhân!

Người trẻ tuổi vốn có xuất thân hàn môn, không có bất kỳ bối cảnh nào, chỉ dựa vào một thanh kiếm của mình, đánh bại tất cả đồng môn trên Tiểu Trúc phong để chứng minh thực lực của hắn. Điều này cũng chứng minh rằng trên cả Tiểu Trúc phong này, nếu như nhất định phải tuyển ra một vị đệ tử chân truyền, vậy thì ngoại trừ hắn ra, không còn bất kỳ người nào có tư cách này. Hắn chính là người duy nhất có tư cách đó!

"Tiểu Phương Nguyên, ngươi..."

Bạch chấp sự kìm nén một hơi, nhìn về phía tên thanh niên áo tím đã ngất đi trước Công Đức Thạch Bích kia. Đối phương hiển nhiên là đã bị thương rất nặng, điều này làm cho sắc mặt hắn cũng có hơi giận dữ. Hắn biết thân phận của tên thanh niên áo tím này, tất nhiên cũng biết chuyện này sẽ gây ra một trận hồ nháo không nhỏ, thậm chí đã lớn đến mức vượt ra khỏi phạm vi khống chế của mấy vị chấp sự bọn hắn. Cho nên tất nhiên hắn cũng có chút lửa giận, muốn oán trách Phương Nguyên vài câu.

Nhưng Ô chấp sự bên người hắn giống như dự liệu được lời hắn muốn nói, đã đưa tay ra kéo hắn lại. Trong ánh mắt kinh ngạc của Bạch chấp sự, Ô chấp sự nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Vị Tiểu Phương Nguyên này rất nhanh sẽ trở thành người mà chúng ta không thể tùy tiện răn dạy!"

Bạch chấp sự lập tức ngẩn ngơ, sau đó liền tỉnh ngộ, cứ thế nuốt xuống những lời nói định nói ra vào trong lòng.

Phương Nguyên thì lại không để ý đến những chuyện này. Hắn cũng quay đầu nhìn người trẻ tuổi áo tím kia một chút. Hắn đoán được rằng thân phận của đối phương không phải tầm thường, tuyệt đối không phải là đệ tử của Tiểu Trúc phong. Nhưng cũng không quan trọng, mình vừa rồi trong cơn nóng giận suýt chút nữa đã gi ết chết hắn, cũng là vì không muốn làm lớn chuyện nên mới tha hắn một mạng. Dù sao cũng là hắn tự dưng nhảy ra ngăn trở đại sự của mình, mình chỉ đánh hắn bị thương, không ai có thể chê trách điều gì!

Sau khi vái chào tứ phương một cái, hắn liền đề kiếm, chuẩn bị rời khỏi Tiểu Trúc phong.

Thế nhưng đúng vào lúc này, Ô chấp sự lại đi tới, thấp giọng nói: "Đừng vội trở về, cùng đi với chúng ta!"

Phương Nguyên nhẹ gật đầu, Ô chấp sự liền biến ra một đóa đằng vân, mang theo Phương Nguyên bay đi, trong khi mấy vị chấp sự khác thì có người mang theo người trẻ tuổi áo tím kia đi chữa thương, có người thét lên ra lệnh cho đám đệ tử Tiểu Trúc phong giải tán, không cho phép tiếp tục chen chúc ở xung quanh xem náo nhiệt

nữa.

"Phương Nguyên, tu vi của ngươi có tiến bộ như thế khi nào?"

Tiến vào đại điện không bao lâu, mấy người Bạch chấp sự cũng đều chạy tới, ai nấy cũng đều sắc mặt nghiêm túc nhìn Phương Nguyên.

Rất rõ ràng, Phương Nguyên bắt chước hành vi “Hành lang tiền hí” của Thượng Cổ tiên hiền, không chỉ chấn kinh trên dưới Tiểu Trúc phong, mà còn làm cho bọn hắn chấn kinh. Phương Nguyên vốn cũng đã triển lộ một chút thực lực của mình tại thời điểm phục yêu ở Thái Nhạc thành, cộng thêm việc hắn tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, pháp lực ngưng luyện hơn xa thường nhân, bởi vậy hắn có thể có được thực lực đáng sợ tại cảnh giới Luyện Khí, chuyện này người ta vẫn có thể lý giải được...

Còn việc khiến cho đám người Bạch chấp sự không thể lý giải chính là, bọn hắn lúc đầu đã chắc chắn rằng Phương Nguyên đã thất bại trong việc tu luyện Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, tu vi thậm chí có khả năng sẽ một mực kẹt tại Luyện Khí tầng bốn, không thể tiến thêm. Nhưng ai có thể ngờ được, trong chỉ mới không đến ba tháng, hắn thế mà nhất phi trùng thiên, tu vi nhảy vọt lên đến cảnh giới Luyện Khí tầng bảy, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hình như cũng tiến rất xa!

Tiểu Trúc phong gây nhau lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ là trò chơi của đệ tử tiên môn, nhưng quan hệ đến Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, vậy thì sự tình liền lớn!

"Ngay trong mấy tháng này!"

Phương Nguyên cũng đã sớm dự liệu đến việc sẽ có những vấn đề này, khi nghe thấy vậy thì liền nhẹ nhàng mở miệng: "Ba tháng trước, ta nghe mấy vị chấp sự cố ý bẩm báo mấy vị trưởng lão, muốn cầu những trưởng lão kia giúp ta tẩy đi căn cơ của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, cho ta cơ hội tu hành một lần nữa. Trong tâm mặc dù cảm kích không thôi, nhưng cũng có hơi không cam tâm, thế là ta bế quan khổ tư, lĩnh hội phương pháp tu hành của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết..."

"Sau đó thì sao?"

Bạch chấp sự có hơi lo lắng hỏi.

Phương Nguyên trầm mặc một hồi, nói: "Sau đó liền thành công!"

"Cái này..."

Mấy vị chấp sự nghe xong thì đều sững sờ một chút, thầm nghĩ đây là câu trả lời quỷ quái gì đây?

Phương Nguyên không nói thêm lời thừa thãi, trực tiếp thúc giục một thân pháp lực, ở quanh người hắn, pháp lực ngưng luyện vô cùng thuần túy đều hiển hoá ra ngoài, du tẩu xung quanh thân thể hắn. Màu sắc của nó giống như bầu trời vậy, thanh tịnh đến mức không cách nào hình dung, mỗi một tia, mỗi một sợi đều giống như ẩn chứa lực lượng có thể đè sập núi sông vạn vật, chỉ nhìn một cái liền cho người ta một loại cảm giác sâu không thấy đáy...

"Đây... Đây đúng là Huyền Hoàng chi khí thuần chính a?"

Nhìn thấy một màn này, đám người Bạch chấp sự trừng lớn hai mắt, gần như không dám tin vào đôi mắt của mình.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện