"Hắn thế mà thật sự làm được ư?"
Trên dưới Tiểu Trúc phong đã biến thành một mảnh yên lặng, vô số đạo ánh mắt khó tin nhìn về phía Phương Nguyên đang đứng trước Công Đức Thạch Bích, nhất thời trong lòng cũng không biết có bao nhiêu lời muốn nói, nhưng khi lời nói đã đến đầu lưỡi thì lại chỉ có thể biến thành một tiếng hít vào nặng nề!
Mặc dù đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi đi chăng nữa, nhưng sau khi nó đã xuất hiện thì mọi người cũng chỉ có thể thừa nhận sự tồn tại của nó!
Bây giờ trong lòng tất cả những người chú tâm vào từng màn không thể tưởng tượng nổi phát sinh trên Tiểu Trúc phong đều xuất hiện một câu!
Thanh Dương tông vừa mới cho ra đời một kỳ nhân!
Người trẻ tuổi vốn có xuất thân hàn môn, không có bất kỳ bối cảnh nào, chỉ dựa vào một thanh kiếm của mình, đánh bại tất cả đồng môn trên Tiểu Trúc phong để chứng minh thực lực của hắn. Điều này cũng chứng minh rằng trên cả Tiểu Trúc phong này, nếu như nhất định phải tuyển ra một vị đệ tử chân truyền, vậy thì ngoại trừ hắn ra, không còn bất kỳ người nào có tư cách này. Hắn chính là người duy nhất có tư cách đó!
"Tiểu Phương Nguyên, ngươi..."
Bạch chấp sự kìm nén một hơi, nhìn về phía tên thanh niên áo tím đã ngất đi trước Công Đức Thạch Bích kia. Đối phương hiển nhiên là đã bị thương rất nặng, điều này làm cho sắc mặt hắn cũng có hơi giận dữ. Hắn biết thân phận của tên thanh niên áo tím này, tất nhiên cũng biết chuyện này sẽ gây ra một trận hồ nháo không nhỏ, thậm chí đã lớn đến mức vượt ra khỏi phạm vi khống chế của mấy vị chấp sự bọn hắn. Cho nên tất nhiên hắn cũng có chút lửa giận, muốn oán trách Phương Nguyên vài câu.
Nhưng Ô chấp sự bên người hắn giống như dự liệu được lời hắn muốn nói, đã đưa tay ra kéo hắn lại. Trong ánh mắt kinh ngạc của Bạch chấp sự, Ô chấp sự nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Vị Tiểu Phương Nguyên này rất nhanh sẽ trở thành người mà chúng ta không thể tùy tiện răn dạy!"
Bạch chấp sự lập tức ngẩn ngơ, sau đó liền tỉnh ngộ, cứ thế nuốt xuống những lời nói định nói ra vào trong lòng.
Phương Nguyên thì lại không để ý đến những chuyện này. Hắn cũng quay đầu nhìn người trẻ tuổi áo tím kia một chút. Hắn đoán được rằng thân phận của đối phương không phải tầm thường, tuyệt đối không phải là đệ tử của Tiểu Trúc phong. Nhưng cũng không quan trọng, mình vừa rồi trong cơn nóng giận suýt chút nữa đã gi ết chết hắn, cũng là vì không muốn làm lớn chuyện nên mới tha hắn một mạng. Dù sao cũng là hắn tự dưng nhảy ra ngăn trở đại sự của mình, mình chỉ đánh hắn bị thương, không ai có thể chê trách điều gì!
Sau khi vái chào tứ phương một cái, hắn liền đề kiếm, chuẩn bị rời khỏi Tiểu Trúc phong.
Thế nhưng đúng vào lúc này, Ô chấp sự lại đi tới, thấp giọng nói: "Đừng vội trở về, cùng đi với chúng ta!"
Phương Nguyên nhẹ gật đầu, Ô chấp sự liền biến ra một đóa đằng vân, mang theo Phương Nguyên bay đi, trong khi mấy vị chấp sự khác thì có người mang theo người trẻ tuổi áo tím kia đi chữa thương, có người thét lên ra lệnh cho đám đệ tử Tiểu Trúc phong giải tán, không cho phép tiếp tục chen chúc ở xung quanh xem náo nhiệt