"Bôi nhọ, tất cả đều là bôi nhọ!" Hứa Lương Sơn tức giận.
“Tôi còn chưa nói xong đâu” Trần Vũ cười nói: “Năm ngoái, xảy ra vụ rò rỉ axit clohydric tại nhà máy sản xuất dược phẩm của công ty Dược phẩm Tam Đế, khiến sáu nhân viên thiệt mạng và gần một trăm người bị thương do axit clohydric, gây ra hậu quả không thể cứu chữa được cho môi trường địa phương."
“Để không ảnh hưởng đến Tam Đế của các người, cho nên ông đã che giấu, uy hiếp gia đình người quá cố nhận số tiền bồi thường 300 nghìn tệ, làm bị thương một số phóng viên, gây tổn hại lớn cho gần một trăm gia đình, hiện tại vẫn còn hơn mười người bị tê liệt do axit clohydric, ông sẽ không quên chuyện này đó chứ.”
"Cậu nói bậy, không hề có việc này." Hứa Lương Sơn vô cùng kinh hãi, tay ông ta run lên.
"Khi người ta nói dối, ánh mắt sẽ đảo quanh, bây giờ ông đang như vậy, hơn nữa trong hồ sơ này đều có tất cả bằng chứng về việc axit clohydric bị rò rỉ, ông không chối được đâu." Trần Vũ khế mỉm cười.
"Cậu muốn cái gì?" Hứa Lương Sơn trầm mặc một lát.
“Nếu ông không đồng ý thì ông phải vào tù, tình huống của ông có thể sẽ phải nhận án tử hình, nếu đồng ý yêu cầu của tôi, chuyện này tôi không thể tiết lộ ra ngoài, nhưng ông phải bồi thường một số tiền lớn cho gia đình người đã khuất, về phần người bị thương, tôi sẽ chữa trị cho họ!" Trần Vũ nói: "Hơn nữa tôi cũng có thể chữa khỏi bệnh cho con trai ông, khôi phục trí lực của hắn ta giống như một người bình thường."
"Cậu có cách chữa trị cho con trai tôi?" Hứa Lương Sơn bỗng nhiên ngẩng đầu, ông ta có chút không thể tin được.
"Đúng vậy, chẳng qua là tiểu não bị teo, là do linh trân che các huyệt, thần quang bị cản trở, hiện tại mạng sống của hắn †a vẫn ổn, nhưng mấy năm nữa tình trạng sẽ càng ngày càng nghiêm trọng." Trần Vũ nói: "Tôi có thể đảm bảo rằng hắn ta sẽ có được sinh lão bệnh tử như những người bình thường."
"Cậu... Để tôi suy nghĩ một chút." Hứa Lương Sơn lảo đảo ngồi xuống, cảm thấy vô cùng kích động.
Chỉ số IQ của con trai ông ta chỉ dừng lại ở lúc tám tuổi, hơn nữa bác sĩ đã nói rằng vấn đề này càng lớn thì càng nghiêm trọng, nó có thể không sống được đến năm ba mươi tuổi, nếu Trần Vũ thực sự có thể chữa khỏi thì bắt ông ta từ bỏ công ty cũng không phải không được?
"Suy nghĩ cho kỹ đi, ông đã kiếm đủ tiền rồi, có một đứa con trai khỏe mạnh quan trọng hơn bất cứ điều gì, hơn nữa, ông có thể bắt đầu lại với số tiền đã kiếm được trước đây." Trần Vũ liếc nhìn ông ta.