Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3981


trước sau

Chương 3981

Trong khoảng thời gian này, cô ta luôn bị giam lỏng ở nhà họ Hà, tuy lần trước Hà Hùng đã bảo cô ta rời đi, nhưng cô ta biết nếu mình đi thì sẽ mang lại phiền phức rất lớn cho Hà Hùng.

Giờ cũng như thế, Hà Hồng Viễn đã quyết định sẽ bắt cô ta hầu hạ người thừa kế của gia tộc Cổ Võ họ Khương, nếu lúc này cô ta được người của Hà Hùng đưa đi, Hà Hùng sẽ rất khó thoát tội.

Hạ Hà hỏi: “Nếu cháu đi, bác hai sẽ gặp phiền phức rất lớn đúng không?”

Hà Hùng nhíu mày, nói: “Bác là nhị gia nhà họ Hà, cho dù bác thả cháu đi, ai dám động đến bác chứ? Tuy ông cháu tức giận nhưng cũng không làm gì bác đâu”.

“Nhưng nếu cháu không đi, có lẽ cháu sẽ mất mạng”.

Ông ta biết rõ, nếu Hạ Hà được đưa đi hầu hạ Khương Kiếm thật, dù có chết Hạ Hà cũng không nghe lời Khương Kiếm.

Thấy Hạ Hà vẫn do dự, Hà Hùng lập tức sốt ruột, tức giận nói: “Cháu còn đắn đo gì nữa? Nếu cháu vẫn không đi thì không còn cơ hội đâu!”

Cuối cùng Hạ Hà cũng quyết định, cô ta nhìn Hà Hùng bằng đôi mắt đỏ hoe: “Bác hai, cháu sẽ ghi nhớ ân tình của bác suốt đời!”

Hà Hùng gật đầu: “Tài xế của bác đang ở cửa ra vào rồi, cháu mau lên xe đi!”

Hạ Hà chăm chú nhìn Hà Hùng lần cuối rồi mới quay người rời đi.

Cô ta vừa lên xe, Hà Hùng chợt nói: “Nếu có ngày nhà họ Hà sắp biến mất thật, bác hy vọng cháu có thể giúp nhà họ Hà, nhà họ Hà không cần huy hoàng như trước, chỉ cần Trung Châu vẫn còn gia tộc như nhà họ Hà là đủ rồi”.

Ông ta đã hỏi Hạ Hà mấy lần về việc nếu có ngày nhà họ Hà sắp biến mất, liệu Hạ Hà có thể giúp nhà họ Hà không, khi đó Hạ Hà vẫn chưa trả lời.

Hôm nay, ông ta lại thỉnh cầu Hạ Hà hãy giúp nhà họ Hà.

Cảnh mẹ lao vào đá tự sát bỗng xuất hiện trong đầu Hạ Hà, khiến cô ta càng căm thù nhà họ Hà hơn, nhưng nghĩ đến Hà Hùng – người bác duy nhất đối xử tốt với cô ta ở nhà họ Hà, cô ta lại không nỡ từ chối.

“Không sao, bác chỉ nói thế thôi, nếu cháu không đồng ý thì…”

Thấy Hạ Hà không nói gì, Hà Hùng cười khổ, đang định bảo thôi thì bỗng nghe thấy Hạ Hà nói: “Bác hai, cháu đồng ý với bác ạ!”

Nghe thấy thế, vẻ u sầu giữa lông mày Hà Hùng lập tức biến mất, ông ta cười nói: “Vậy bác hai cảm ơn cháu trước!”

Thấy xe đi xa dần, Hà Hùng thầm thở dài.

“Cho dù thế nào, cháu cũng là đứa con duy nhất của chú ba, bác chỉ làm được đến thế, hy vọng cháu sẽ nhớ lời hứa của cháu với bác hôm nay”.

Mắt Hà Hùng đỏ hoe, ông ta nhìn quanh, lắc đầu, không ngừng thở dài.

Ông ta biết rõ sự bài xích của hội trưởng lão với thế gia Cổ Võ, cũng biết cuộc đấu ngầm giữa hội trưởng lão và thế gia Cổ Võ.

Thế gia Cổ Võ muốn ngang nhiên tiến vào thế tục, đồng thời nắm giữ quyền chủ đạo trong thế giới mới.

Còn hội trưởng lão thì luôn ngăn cản, cố gắng bảo vệ tôn nghiêm của người thế tục.

Một khi thế gia Cổ Võ trở thành người nắm quyền chủ đạo trong thế giới mới thật, kết cục của những người bình thường không có võ công ở thế tục sẽ rất thê thảm.

Có thể nói, giữa thế gia Cổ Võ và hội trưởng lão, Hà Hồng Viễn đã chọn thế gia Cổ Võ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện