Mắt Lê Kim Huyên lóe lên vẻ khó hiểu và nghi ngờ, cô nghĩ kiểu gì cũng không hiểu, người này rõ ràng là cửa lớn không ra cửa nhỏ không đến, ngày thường cũng ru rú trong nhà làm mấy việc làm của người giúp việc bảo mẫu, thức ăn mỗi ngày nấu ra cũng rất bình thường, sao mấy món hôm nay nấu ra giống như thay đổi thành một người khác?
Anh ta chắc chắn đã mua mấy món ăn này ở ngoài!
Lê Kim Huyên nói thầm trong lòng, cô làm cách nào cũng không thể tin nổi đây là Trần Xuân Độ tự tay nấu, cô thà là tin rằng đây là Trần Xuân Độ sĩ diện đang cố ý khoe khoang!
“Anh tự tay nấu mấy món này sao?” Đào Trường Thanh cười hỏi, nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, giống như muốn bắt lấy chút sơ hở trong mắt anh!
“Đúng vậy, tài nấu nướng của tôi không giỏi lắm, chỉ có thể để tổng giám đốc Đào dùng tạm.” Trần Xuân Độ dùng giọng điệu lấy lòng hèn mòn, ngượng ngùng cười nói, hai mắt anh bình tĩnh trong suốt, ánh mắt cũng không hề trốn tránh, Đào Trường Thanh không hề nhìn ra được cái gì.
Đọc FULL bộ truyện.
Đào Trường Thanh nếm thử canh bơ nấm xong, hai mắt đột nhiên sáng lên, quay sang nhìn Trần Xuân Độ!
“Sao vậy? Anh ta nấu ăn rất tệ, xin tổng giám đốc Đào thứ lỗi.” Lê Kim Huyên ở bên cạnh còn tưởng Đào Trường Thanh không vừa ý, đột nhiên nóng vội giải thích.
Đào Trường Thanh đã sống ở nước ngoài rất nhiều năm, phần lớn đều ở Pháp, văn hóa ẩm thực anh tiếp xúc đương nhiên cũng vô cùng chính tông đắt đỏ.
Tuy Trần Xuân Độ đã từng làm công ở Château Lafite Rothschild một thời gian, nhưng sao có thể tiếp xúc đến những thứ đó, nếu so sánh văn hóa ẩm thức nước Pháp, anh còn thua xa Đào Trường Thanh, kết quả hôm nay anh lại còn nấu canh bơ nấm nổi tiếng ở Pháp, đây đúng là tự tìm đường chết, tự đâm đầu vào họng súng, Lê Kim Huyên trách thầm trong lòng, cái tên này, cứ vào thời khắc quan trọng lại mắc lỗi!
“Không.” Đào Trường Thanh lắc lầu, ánh mắt khi nhìn Trần Xuân Độ đã đầy vẻ kỳ lạ và kinh ngạc: “Vị của món canh bơ nấm này rất chính tông, chẳng những vẫn giữ được hương vị gốc của nước Pháp, không ngờ còn dung hòa hương vị của nước C, theo tôi được biết, trong số tất cả đầu bếp mà tôi biết đến, không ai có thể làm đượccả.”
“Nhưng mà không ngờ hôm nay anh Trần lại làm tôi mở rộng tầm mắt, không thể không thừa nhận, anh Trần rất am hiểu về ẩm thực nước Pháp, nếu không cũng sẽ không thể nấu ra được món ăn đặc trưng của Pháp có mùi vị chính tông như thế.”
“Tổng giám đốc Đào quá khen, món canh bơ nấm này người Pháp nào cũng đều nấu được, tôi chỉ bỏ thêm chút gia vị nước C vào trong lúc nấu nướng, nên nó mới có mùi vị độc đáo như thế, tôi chỉ học sơ qua, dùng vài mánh khóe vặt mà thôi.”
Lê Kim Huyên ngồi cạnh đã ngơ ngác, trợn tròn mắt, cô ngây ngốc nghe Đào Trường Thanh đánh giá rất cao, nhìn Trần Xuân Độ, mãi cũng không phản ứng lại kịp.
Lúc này, Lê Kim Huyên hơi chớp mắt, nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt đầy khó hiểu và phức tạp, cô không ngờ rằng Trần Xuân Độ còn có thể ăn nói mạch lạc rõ ràng như thế.
Trần Xuân Độ chỉ từng làm công ở Château Lafite Rothschild, mà Đào Trường Thanh lại từng đi qua rất nhiều nhà hàng cao cấp nhất ở Pháp, có thể để Đào Trường Thanh đánh giá cao như thế, có thể nghĩ, Lê Kim Huyên đã kinh ngạc đến cỡ nào.
Lê Kim Huyên làm sao biết được, Trần Xuân Độ rất hiếm khi biểu diễn tài nấu nướng, lần biểu diễn gần nhất là vì dạy dỗ Thực Thần nổi tiếng nhất trong thế giới hắc ám ở phương Tây hiện nay...
“Anh Trần, xem ra anh rất am hiểu lễ nghi phương Tây.” Đào Trường Thanh cũng không định buông tha Trần Xuân Độ, đột nhiên nói.
“Tôi biết một ít tiếng Pháp, có thể giao tiếp bình thường.” Trần Xuân Độ cười, mà trong lòng Đào Trường Thanh lại mừng rõ, chuyện này không phải là một cơ hội dành cho anh sao?
“Lúc nãy khi trên xe, Kim Huyên còn nói với tôi anh Trần rất hiểu về rượu vang đỏ? Vậy không bằng chúng ta cùng nhau uống một ly?” Lời Đào Trường Thanh nói làm mặt Lê Kim Huyên có hơi mấy tự nhiên.
Đây rõ ràng là ức hiếp người, tuy hôm qua Trần Xuân Độ chiếm được chút ưu thế, nhưng hiểu biết của Đặng Vũ ở phương diện rượu vang cũng chỉ thuộc dạng gà mờ, bị người ta lừa còn không biết, cũng có thể hiểu được kiến thức của Đặng Vũ ở phương diện văn hóa ẩm thực thiển cận đến cỡ nào.
Còn Đào Trường Thanh thì sao, người ta sống ở nước ngoài thật đó, rượu vang anh ta từng nếm, chỉ sợ còn nhiều hơn nước sôi để nguội Trần Xuân Độ uống nữa!
Hôm qua Trần Xuân Độ còn có thể khua môi múa mép, hôm nay, trước mặt Đào Trường Thanh, còn giả vờ thế nào nữa!
Lê Kim Huyên vừa định giảng hòa thay Trần Xuân Độ, lại thấy Trần Xuân Độ mỉm cười gật đầu đồng ý.
Không bao lâu sau, Lê Kim Huyên vừa tức vừa bất đắc dĩ cầm một chai Lafite, nước rượu đỏ trong vắt từ từ rót vào, Trần Xuân Độ duỗi tay, ba ngón tay nhẹ nhàng nắm phần chân cao của ly rượu, thể hiện ra tư thế tuyệt đẹp.
Khoảnh khắc đó, khí chất lưu manh trên người Trần Xuân Độ biến mất, lúc này trên người anh đột nhiên toát ra một loại khí chất ưu nhã, giống như một vị thân sĩ sinh sống ở phương Tây!
Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, khoảnh khắc đó, người xuất hiện trước mắt cô giống như không phải là một người giúp vệc nịnh nọt chỉ biết ăn nói khép nép mà hình như là một vị thân sĩ rất có tu dưỡng!
Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên hiện lên vẻ mê mang phức tạp, cô không hiểu, Trần Xuân Độ chỉ từng làm công ở trang viên rượu ở Pháp một thời gian, sao lại có được tài nấu nướng cao siêu, còn có thể biến thành một vị thân sĩ!
Cô đột nhiên cảm thấy, càng ngày càng không nhìn thấu được Trần Xuân Độ.
“Mời.” Trần Xuân Độ mời rượu, hoàn toàn không còn dáng vẻ không được dạy dỗ như tối hôm qua, anh của bây giờ, khí chất toát ra không thể nào bắt bẻ được!
Nếu bây giờ anh mặc đồ vest vào, không có ai sẽ nghi ngờ rằng anh là người nước C, bởi vì những gì anh thể hiện ra ngoài, chính là một vị quý tộc ở phương Tây!
“Bốp- bốp- bốp!” Đào Trường Thanh buông ly rượu, vỗ tay, lúc này anh nhìn Trần Xuân Độ, vừa lòng nói: “Không ngờ, anh Trần lại am hiểu lễ nghi phương Tây đến như thế, ngay cả tôi cũng phải