” Trong cháo ta đều hạ độc, khiến thân thể lão phế vật ngày một yếu hơn!”
“Vốn dĩ, ta phải mất một năm nửa năm, mới có thể chơi chết hắn, nghĩ không ra lão gia hỏa phạm thế tôn kia, thế mà tự mình ra tay, đem hắn đánh cho hôn mê bất tỉnh!”
” Đúng, ta không phải nghe nói, ngươi cứu sống Dương Đế Minh lão già phế vật kia sao!?”
” Vậy thì ngươi cứ để hắn đứng ra! Lấy lại tài sản của Dương gia !?”
Dương Gia lão thái quân nhìn đầy châm chọc.
“Vấn đề là, hắn có thể đứng ra được sao? Hắn hẳn có thể sẽ không chết, nhưng cũng đã trở thành người thực vật, đúng không?”
“Lấy lại tài sản của Dương gia sao?”
” Các ngươi cứ việc xuân thu đại mộng đi!”
Không thể nghi ngờ, giờ phút này Dương Gia lão thái quân, đã có mấy phần ý tứ, vò đã mẻ không sợ rơi vỡ rồi.
Những điều trước đây không thể nói ra, bây giờ bà ta đã không chút kiêng kỵ nói ra.
Bà ta giễu cợt Bùi Nguyên Minh bất lực vô năng, muốn làm cho Dương gia sụp đổ, tan cửa nát nhà sao?
Đùa cái rắm gì thế!
Thật là một câu chuyện hài hước!
Dưới sự tính toán của Dương Gia lão thái quân, cả một đời Chiến thần đều phải ợ ra rắm, huống chi là một tiểu bối Đại Hạ?
Mà nghe được những lời này, Nguyễn Thiên Mạch và Nguyễn Khả Khả, đều cảm thấy nhẹ
Rốt cuộc, cho dù Bùi Nguyên Minh có bản lĩnh cỡ nào, cũng không có cách nào thật sự lật đổ Dương gia!
Dương gia, chú định vẫn là một trong tam đại gia tộc Nam Dương!
Dương gia, chú định còn chưởng khống ở trong tay Dương Gia lão thái quân!
Dương gia, chú định người thừa kế tương lai, đích thị là Dương Hạo Nam!
Hôm nay bị đánh vào mặt, thì đã có sao?
Điều quan trọng nhất là có thể giữ được tài sản.
” Thật sao?”
Nghe được lời nói của Dương gia lão thái quân, Bùi Nguyên Minh cười cười, sau đó búng tay một cái, nhẹ nói: “Dương Lão gia tử, xem ra suy đoán của ông không sai.”
“Người hạ độc cho ông, là người gần gũi ông nhất!”
Khi giọng nói của Bùi Nguyên Minh rơi xuống, chợt nghe thấy một thanh âm khẽ thở dài và mệt mỏi, phát ra từ phía sau cửa hàng cũ kỹ.
“Tin trong miệng Thanh Xà (Thanh Xà điệp), đuôi ong bắp cày (hoàng phong vĩ thượng châm), cả hai đều không độc, nhất độc là lòng dạ đàn bà.”
Sau đó, nhìn thấy Bùi Cửu Phong và Giang Ngọc Yến, đang đẩy một lão giả ngồi trên xe lăn, chậm rãi đẩy ra.
Thời điểm Dương Huyền Trân nhìn thấy lão giả này, vẻ mặt vui mừng: “Ông nội, ông tỉnh rồi sao !?”