Trên điện thoại, một giọng nói lạnh lùng truyền đến: “Tình huống thế nào, sao còn chưa báo tin!”
“Không phải đã nói sáng nay, các ngươi có thể giết chết tên nhà quê Đại Hạ đồi bại kia sao!”
“Ta đã cho các ngươi hai tỷ!”
” Các ngươi hôm nay, nếu như không đem đầu họ Bùi đưa tới, ta cùng các ngươi sẽ không bao giờ kết thúc!”
Dương gia Lão thái quân!
Bùi Nguyên Minh trên mặt lộ ra nụ cười lãnh đạm, sau đó liền đập nát cái điện thoại.
anh lấy ra điện thoại di động của mình, bấm một dãy số khác.
“Bùi Cửu Phong, có việc phải làm.”
“Nếu không đủ nhân lực, mang theo Hoàng Thiên Hoa.”
“Không phải hắn luôn muốn có cơ hội để đóng góp sao?”
“Bây giờ, cơ hội cho hắn là đây…”
Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh nói chuyện điện thoại, Dương Đế Minh đang vịn Dương Huyền Trân ngồi lên trên chiếc xe lăn mới tinh, thần sắc không có chút nào rung động, ông ta cười cười với Dương Huyền Trân rồi ra hiệu rằng mình không sao.
Sau đó, ông tự đẩy xe lăn đến bên cạnh Bùi Nguyên Minh, nói nhỏ: “Bùi Thiếu, cậu có ổn không? Có cần đến bệnh viện khám một chút không?”
Bùi Nguyên Minh cười cười, lắc đầu nói: “Tôi nhất định không sao, nhưng là đối với một số người, nhất định phải có chuyện.”
Đang nói chuyện, Bùi Nguyên Minh nhớ tới một chuyện khác, nói: “Dương Lão, Nam Hải Thất Tuyệt này đều phế hết cho tôi, chuyện kế tiếp, với thủ đoạn của ông và Huyền Trân, hẳn là xử lý không khó lắm.”
“Tôi nghĩ, sự phục hồi của ông, cũng không cần phải sốt ruột.”
“Về phần Dương gia, tôi sẽ tới
“Rốt cuộc, bọn hắn đã thêm tiền nhiều lần và muốn giết tôi.”
Dương Đế Minh thở dài một hơi, sau đó khẽ gật đầu.
Ông ta biết rõ nguyên nhân, tại sao Bùi Nguyên Minh lại dứt khoát ra lệnh như vậy.
Vì nếu là ông ta, nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng, có lẽ ông ta sẽ không thể ra tay.
Nhưng vấn đề là, về phần Dương Gia lão thái quân giả ý nhận sợ, sau đó trực tiếp bỏ tiền thuê hung thủ mà nói, chỉ là bản tính giết người không thể bỏ mà thôi.
Nếu vấn đề không được giải quyết triệt để, Dương Đế Minh và Dương Huyền Trân hai người, chỉ sợ vĩnh viễn không có ngày bình yên.
Dương Huyền Trân muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy đám Nam Hải Thất Tuyệt la liệt trên mặt đất, cuối cùng cũng không mở miệng nói gì.
Nàng rất rõ ràng, Bùi Nguyên Minh có phong cách làm việc của riêng mình, nàng không thể bởi vì nhất thời, nhân từ nương tay, làm xấu đại sự về sau.
“Cô hãy đưa Dương Lão đi nghỉ dưỡng thật tốt. Sau khi Dương Lão bình phục thương thế, đi Đại Hạ mở chi nhánh, tôi sẽ đợi cô ở Yến Kinh.”
Bùi Nguyên Minh cười nói với Dương Huyền Trân, sau đó xoay người đi về phía đại sảnh sân bay.
Có việc cần làm, nên anh phải vào quầy hoàn lại tiền vé.