*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phái Tam Thiên.
Hôm nay là ngày chính thức khai tông, vị Hàn Tam
Thiên phủi tay làm ông chủ cuối cùng cũng xuất
hiện ở núi Phượng Hoang.
Trên trăm đệ tử trong tông môn rốt cuộc cũng thấy
mặt tông chủ của mình, mấy đứa trẻ nhà nghèo
này không có ai là không dùng ánh mắt ngưỡng
mộ nhìn Hàn Tam Thiên.
Đối với bọn họ, tuy rằng Hàn Tam Thiên trẻ tuổi
nhưng anh là người sẽ thay đổi số phận của bọn
họ, giếng như một vị thần vậy. Lúc này mỗi đệ tử
đều quỳ xuống, thể hiện sự tôn kính thành tín nhất
với Hàn Tam Thiên.
Tuy rằng Hàn Tam Thiên không quen cảm giác bị
hơn trăm người quy lạy, nhưng anh không ngăn
cản. Dù sao anh cũng là tông chủ, những người
này đều là đệ tử của anh, nhận một cái lạy cũng là
chuyện hợp tỉnh hợp lý.
"Anh Tam Thiên, người của phái Phiêu Miều đến."
Khương Oánh Oánh đi đến bên cạnh nói với Hàn
Tam Thiên.
Đây là tông môn đầu tiên đến thăm hỏi, Hàn Tam
Thiên có chút bắt ngờ, bởi vì anh vốn tưởng rằng
những tông môn hiện có ở cảnh nội hoàng đình sẽ
không đến chúc mừng.
"Sư phụ, phái Phiêu Miễu này cực kỳ nồi tiếng ở
hoàng đình, hơn nữa nghe nói cả tông môn này
đều là mỹ nữ tuyệt sắc, không nhận nam đệ tử."
Dáng vẻ Hoàng Kiêu Dũng chảy nước miếng giải
thích cho Hàn Tam Thiên.
Từ trước tới nay Hàn Tam Thiên không có quá
nhiều hứng thú với phụ nữ, thản nhiên bảo: "Lau
nước miếng trên khóe miệng của anh đi, đừng để
tôi mất mặt."
Chân núi Phượng Hoàng, đám người Chiêm Thai
Lưu Nguyệt chuẩn bị đại lễ mà đến, ngoại trừ
trưởng lão Duyên Thanh Hoa đi theo bên cạnh
nàng ra, sau lưng còn có hơn mười đệ tử tông
môn.
Không thể không nói, lời nói của Hoàng Kiêu Dũng
là chính xác, quả thực hơn mười người đều có thể
được gọi là tuyệt sắc. Bất kỳ người đàn ông nào
chứng kiến nhiều mỹ nữ như vậy tụ tập lại một
chỗ, e rằng cũng không khỏi động lòng.
Nhưng Hàn Tam Thiên ngoài choáng ngợp một lát
ra thì không còn cảm giác gì khác.
Với anh, đúng là mấy người phụ nữ này rất xinh
đẹp, hơn nữa đứng chung một chỗ khiến thị giác
người khác rất chân động. Cứ như khiến anh nhìn
thấy một đám người mẫu hàng đầu thế giới,
nhưng cảm nhận cũng chỉ có vậy, không
khiến
Hàn Tam Thiên nảy sinh những suy nghĩ xấu xa
khác.
"Tông chủ, tên Hàn Tam Thiên này ngoài đời đẹp
trai hơn trên sách, thật là khiến người ta bất ngờ."
Duyên Thanh Hoa kìm nén trái tim chộn rộn của
mình. Trong đầu nàng ta đã từng tưởng tượng
cảnh gặp mặt Hàn Tam Thiên vô số lần, thậm chí
nàng ta cảm giác có lẽ kỳ vọng của mình về Hàn
Tam Thiên sẽ biến thành thất vọng. Nhưng kể từ
lần đầu tiên gặp mặt Hàn Tam Thiên, nàng ta đã
biết mình sẽ không thất vọng.
Trong lòng Chiêm Thai Lưu Nguyệt cũng hơi kinh
ngạc, bề ngoài tên Hàn Tam Thiên này thật sự quá
xuất sắc, họa sĩ vậy mà không cố ý sửa đổi ngoại
hình của anh. Ngược lại nhân vật dưới ngòi bút
hoàn toàn không thể hiện hết được tư thái của
Hàn Tam Thiên.
"Ngươi đừng có ra vẻ như muốn ăn thịt người, nói
gì thì ngươi cũng là trưởng lão của Phiêu Miều
tông, đừng làm Phiêu Miễu mắt mặt." Chiêm Thai
- -----------------