Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 1918


trước sau

Mặt trời lặn, ánh sáng đỏ cuối cùng của hoàng hôn biến mất, lúc này cửa điện Kỳ Sơn lại từ từ mở ra trong tiếng gầm rú điếc tai nhức óc.

Thân ảnh quen thuộc của Cổ Nhật lại từ từ xuất hiện phía trên của điện một lần nữa.

Trong kết giới, lúc này những người còn sống chậm rãi tụ tập lại từ bốn phương tám hướng, có người vui mừng có người lo âu, có người vinh quang có người cúi đầu.

Trên phía đông, phân đội nhỏ Chính Nghĩa không có gì bất ngờ xảy ra, đoạt được lệnh bài phía đông, sau khi mấy liên minh nhỏ lẻ chém giết lẫn nhau ở phía tây, liên minh Quang Minh trổ hết tài năng, cho dù Thiên Quy lão nhân bị Hàn Tam Thiên đánh bị thương, nhưng từ đầu đến cuối *lạc đà gầy yếu còn lớn hơn con ngựa, cuối cùng hỏi thăm lệnh bài phía tây.

(*) Lạc đà gầy yếu còn lớn hơn con ngựa: người có chuyên môn đặc biệt về mặt này, cho dù họ đột nhiên trở nên kém cỏi về mặt đó thì cũng tốt hơn người vừa mới xuất hiện về mặt này.

Ở phía nam, lúc này một đám hắc y nhân bước nhanh đến, đám người này che kín mít cả người khác thường, ngoại trừ có thể nhìn thấy đôi mắt của bọn họ ra thì không còn nhìn thấy gì khác.

Về thân phận của đám người này, đều bị những người ở đây bàn tán sôi nổi, chỉ trỏ, cũng là chuyện đương nhiên, nhìn từ ngoại hình, những người này dường như không giống Ma tộc, chẳng qua sau khi đám người này giao một cái ngọc thủ lệnh cho Cổ Nhật, Cổ Nhật thản nhiên gật đầu.

Sau khi nhận lấy, Cổ Nhật ngước mắt nhìn những người ở đây: “Các vị, lệnh bài phía bắc đâu?"

"Không phải ở đây sao?" Tiếng nói vừa dứt, ở nơi xa, một tổ hợp kỳ lạ từ từ đi tới.

“Là hắn? Sao lại là hắn?"

“Đây không phải người đeo mặt nạ đêm qua sao? Lệnh bài phía bắc vậy mà bị hắn đoạt được!”

“Vừa rồi có người còn nói với ta, giao tranh ở phía bắc dừng lại rất nhanh, thương vong cũng rất nhỏ, nói bên kia có thể là phía dễ dàng nhất, mẹ nó, nói cả nửa ngày thì ra là người ở đây."

"Cũng may không đi phía bắc, nói cách khác, chỉ có thể đứng ở đó nhìn trước giờ mà thôi."

Đám người nhìn thấy Hàn Tam Thiên, bọn họ không khỏi nhỏ giọng bàn tán, hình ảnh thảm bại của Thiên Quy lão nhân từ ngày hôm qua đến bây giờ vẫn còn khắc ghi trong đầu bọn họ.

Cổ Nhật tiếp nhận một khối lệnh bài cuối cùng do Hàn Tam Thiên đưa, nhẹ giọng cười và nói: “Vị hảo hán này, nên xưng hô thế nào?"

“Vị này, là minh chủ liên minh Kẻ Thần Bí của bọn ta, người giang hồ gọi là người thần bí." Lúc này giang hồ Bách Hiểu Sinh tiếp nhận câu hỏi, nhẹ giọng cười và nói.

"Liên minh Kẻ Thần Bí?"

"Đây là liên minh quỷ quái gì? Ta chưa từng nghe thấy."

“Hơn nữa, giang hồ Bách Hiểu Sinh cũng gia nhập liên minh đó?"

“Ha ha, xem ra thì người đeo mặt nạ kia cảm thấy chính mình có chút bản lĩnh, cho nên muốn làm muốn mình, lôi kéo giang hồ Bách Hiểu Sinh nhập bọn."

"Vậy hắn đang nằm mơ rồi, ngoài điện đúng là hắn bất khả chiến bại, nhưng tiến vào trong điện thì cái rắm cũng không bằng, những người kia mới là cao thủ thực sự.”

“Sau lưng liên minh Chính Nghĩa có Hải Vực Vĩnh Sinh chống đỡ, sau lưng liên minh Quang Minh cũng có mấy gia tộc có quyền thế chống đỡ, ngay cả đám hắc y nhân kỳ lạ vừa rồi, cái người ta lấy ra là lệnh bài bạch ngọc, mọi người đều biết, có thể lấy lệnh bài bạch ngọc, ít nhất cũng là cấp bậc thành chủ, có thể nghĩ ra, sau lưng tất cả liên minh đều có thể lực chống đỡ, còn liên minh Kẻ Thần Bí gì đó, ha ha, xem chừng cũng chỉ một thân một mình, một khi tiến vào trong điện, đến lúc đó hắn chẳng là gì cả.”

"Loại người này, chỉ đang giả vờ trước mặt chúng ta thôi, nhưng rồi hắn sẽ tìm thấy những cảm giác về sự ưu việt trên người chúng ta.”

“Nói không sai, muốn giả vờ ở Thế giới Bát Phương, hắn cũng không nhìn xem bản thân mấy cân mấy lượng."

Đối với liên minh Kẻ Thần Bí của Hàn Tam Thiên, tuy rằng rất nhiều người kiêng kị sức mạnh của Hàn Tam Thiên, nhưng lại khịt mũi coi thường, tràn ngập sự chê cười đối với cách thành lập liên minh của anh.

Khác với mọi người, Cổ Nhật chỉ liếc mắt quan sát Hàn Tam Thiên một cách kỳ lạ, giây tiếp theo lại khôi phục bình thường, ngước mắt nhìn mọi người xung quanh, nói: “Được rồi, nếu bốn lệnh bài đã đủ hết, ta chính thức tuyên bố, trận đấu loại sinh tồn chính thức kết thúc, các vị anh hùng tử phương có thể chính
thức tiến vào điện tham dự trận chiến xếp hạng trong điện!”

Tiếp theo, bàn tay của Cổ Nhật vung lên, bỗng nhiên toàn bộ lá chắn năng lượng chuyển động: “Mọi trận chiến xếp hạng trong điện sẽ phát sóng trực tiếp trên kết giới năng lượng, các vị có thể tự giải trí."

Nói xong, Cổ Nhật nhìn về phía bốn đội ngũ, hơi khom người: “Các vị, mời vào bên trong."

Đám người Hàn Tam Thiên gật đầu, theo sau Cổ Nhật, đi thẳng vào trong điện, chờ sau khi nhóm người tiến vào điện, cửa điện đóng lại lần nữa, lúc này mấy tên tùy tùng đi theo Cổ Nhật đứng yên tại chỗ.

Sau khi vòng khởi động đấu loại sinh tồn kết thúc, võ giả tiến vào trận chiến xếp hạng cao trào, mà những người không thành công, cũng sẽ tiến vào một trận chiến cao trào khác!

Cửa sinh tử!

Cái gọi là cửa sinh tử, còn được gọi là cửa thần tài, nói đơn giản hơn chính là tiên thành đặt cược vào cuộc chiến xếp hạng, điện Kỳ Sơn sẽ căn cứ vào tình huống tổng hợp lại, tiến hành đánh giá mỗi tuyển thủ dự thi, sau đó tính ra tỷ lệ cược, bất kỳ ai cũng có thể tiến hành đặt cược tương ứng.

Kẻ Thần Bí của Hàn Tam Thiên đương nhiên cũng có tên trong danh sách, nhưng dựa theo xếp hạng, trước mắt nằm ở vị trí cuối cùng, tuy rằng tỷ lệ đặt cược khá cao.

Mấy tên tùy tùng phụ trách mọi trận đặt cược của sinh tử bên ngoài điện, trong lúc nhất thời chỗ nào cũng có người đặt cược, náo nhiệt lạ thường, những sự náo nhiệt đó không liên quan gì đến Kẻ Thần Bí của Hàn Tam Thiên.

Tiến vào trong điện.

Mặc dù đã về đêm, nhưng lúc này điện Kỳ Sơn lại đèn đuốc sáng trưng.

Trong viện có vài sân bóng to lớn, lúc này đài cao to lớn đã được tu dưỡng, vài ngọn đèn không có tim đèn bay lơ lửng trong không trung, chiếu sáng toàn bộ điện Kỳ Sơn.

Dưới đài cao, người ngồi đông đúc, náo nhiệt lạ thường, ai cũng thì thầm với nhau.

Cổ Nhật đi đến, sau đó nói vài câu với Cổ Nguyệt, nhẹ nhàng đứng bên cạnh lão ta, lúc này, Cổ Nguyệt chậm rãi đi lên đài cao, giọng nói to lớn vang dội như chuông: “Tin tưởng các vị đã chuẩn bị xong, khó mà kiềm chế sự háo hức trong lòng, vì vậy, lão phu cũng nói ngắn gọn."

“Dựa theo quy củ của đỉnh Kỳ Sơn, lần này, sẽ tổ chức thi đấu xếp hạng trong điện Kỳ Sơn, ba hạng đầu tiên đương nhiên là ba gia tộc lớn của Thế giới Bát Phương ta."

“Xếp hạng không giới hạng cá nhân tham chiến hoặc đoàn thể tham chiến! Ban đầu ba gia tộc lớn sẽ nhận được sự bảo hộ của thi đấu xếp hạng, tự động thăng cấp đến trận chung kết, còn bảy mươi hai đội là sáu mươi tám người sau cùng và bốn đội mới được chọn từ trận đấu loại sống còn sẽ tự động được phân chia thành chín nhóm nhỏ, quán quân trong chín nhóm nhỏ này, sẽ hợp thành mười hai tổ cùng ba gia tộc lớn cuối cùng để tiến hành trận chung kết, tranh đoạt xếp hạng cuối cùng."

"Bây giờ, các vị dồn năng lượng của chính mình đánh vào ngọn đèn lơ lửng trên đỉnh đầu của các vị, ngọn đèn lơ lửng sẽ phân chia vị trí và nhóm của các vị, bức tường hư không của cửa điện Kỳ Sơn sẽ kịp thời công bố lịch thi đấu tương ứng của các vị, chúc các vị may mắn."

Cổ Nguyệt nói xong, từ từ đi xuống đài.

Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng giơ tay, cùng với những người khác, chậm rãi truyền năng lượng của chính mình vào ngọn đèn lơ lửng trên đỉnh đầu.

Sau một lát, ở chỗ cửa lớn của điện Kỳ Sơn, bỗng nhiên nổi lên ánh sáng trắng, lúc này một bức tường hư không xuất hiện trước mặt mọi người.

- -----------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện