Sau khi Triệu Hùng và Hồ Dân nói chuyện điện thoại xong, anh quay trở lại với cô vợ Lý Thanh Tịnh của mình.
Con gái Dao Châu đang chơi đùa bên cạnh xe, còn Lý Thanh Tịnh chủ động chào đón Triệu Hùng, cô đến bên cạnh anh nhẹ giọng hỏi: "Sao rồi?"
Triệu Hùng cười nói: "Thanh Tịnh, có thể em không nghĩ đến Tập đoàn Hùng Quang đã bàn bạc kỹ lưỡng chuyện tài trợ cho chương trình cuộc thi ngôi sao thiếu nhi tài năng rồi, hơn nữa còn là nhà tài trợ độc quyền.
Ha ha! Việc này cũng thật trùng hợp, sớm biết là công ty của ông Thiên Trung đã đầu tư thì chúng ta cũng không cần lo lắng như vậy nữa."
Lý Thanh Tịnh nghe cũng cảm thấy ngoài ý muốn, cô nở một nụ cười không dám tin hỏi: "Thật sao?"
"Ừm! Phó tổng giám đốc Dân sẽ lập tức phái người tới.
Đến lúc đó, nếu như giám khảo cuộc thi là Hoàng Thế Vĩnh có làm chuyện gì lén lút, công ty sẽ để chú ta xéo ngay."
Lý Thanh Tịnh nhíu mày lo lắng hỏi: "Thế nhưng nếu ban giám khảo đi cả, vậy làm sao bọn nhỏ thi được?"
"Yên tâm đi! Phó tổng giám đốc Dân đã mời đám ban giám khảo càng chuyên nghiệp từ tỉnh thành tới!"
Lý Thanh Tịnh "ồ" một tiếng, lúc này cô mới yên tâm lại.
Lý Thanh Tịnh là Tổng giám đốc công ty thiết kế bao bì Diệp Tử.
Cô biết được tên nhà tài trợ của chương trình TV độc quyền kia, hơn nữa còn có quyền lợi quyết định tuyển chọn một vài nhân viên cho chương trình.
Ngay cả đài truyền hình cũng không có cách nào, ai bảo người ta là kim chủ của công ty quảng cáo chứ.
Đài truyền hình kiếm được nhiều thu nhập nhất là từ quảng cáo.
Kim chủ của công ty quảng cáo giống như "Tập đoàn Hùng Quang" này, chí ít hàng năm đập tiền quảng cáo ở đài truyền hình lên đến hàng ngàn tỷ.
Có thể nói là nhà tài trợ kiêm kim chủ lớn nhất của đài truyền hình thành phố.
Đừng nói là làm cho chủ tịch ban giảo khảo chương trình cuộc thi ngôi sao thiếu nhi tài năng rơi đài, coi như đổi MC cũng chẳng có vấn đề gì.
Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh trò chuyện trong chốc lát, Lâm Thảo của trường mẫu giáo đã tới rồi!
Trường mẫu giáo Quốc tế Ánh Sao chọn ra tất cả ba bạn nhỏ để dự thi.
Có tất cả hơn hai mươi trường dự thi lần này, con số dự thi tổng tổng cộng là sáu mươi người.
Mười người thành một nhóm nhỏ, chọn ra hai người có số điểm cao nhất trong mỗi nhóm nhỏ.
Sau vòng sơ tuyển sẽ chọn ra mười hai người.
Mười hai người này lại chia thành hai nhóm để tiến hành đấu loại, cuối cùng giữ lại sáu người mạnh nhất.
Sáu người mạnh này lại chia thành ba nhóm, cuối cùng chọn ra ba hạng đầu.
Cuối cùng tranh đoạt ba hạng đầu là quán quân, á quân và quý quân.
Lâm Thảo nói quy tắc cuộc thi với Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh, cô ta cũng nói cho bọn họ biết bọn nhỏ có thể lọt vào danh sách mười hai người đã rất tài giỏi rồi.
Nếu như có thể vào top 6, chính là vinh quang lớn lao, tuyệt đối không nên để đứa trẻ bị áp lực quá lớn.
Lý Thanh Tịnh cười một tiếng nói với Lâm Thảo: "Cô giáo Thảo, cô yên tâm đi! Chúng tôi ủng hộ Dao Châu đến dự thi là vì muốn con bé được rèn luyện.
Còn về thứ tự này nọ, không phải điều quan trọng! Đương nhiên, nếu như có thể lấy được thứ tự thì sẽ tốt hơn."
Lâm Thảo nhẹ gật đầu, lần này cô ta là người hướng dẫn của nhóm nhỏ dự thi.
Ngoại trừ cô ta ra, trường học còn phái cho cô ta một cô giáo khác đến giúp đỡ.
Lâm Thảo nói muốn dẫn Dao Châu vào sân.
Với nhảy múa mà nói, sớm làm nóng người sẽ quen thuộc sân thi đấu hơn! Cô ta bảo Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh đi lên khán đài chờ là được.
Lý Thanh Tịnh nhẹ gật đầu, cô chủ động vươn cánh tay xắn lại tay áo cho Triệu Hùng.
Triệu Hùng có chút sững sờ, anh nghe thấy Lý Thanh Tịnh khẽ hé môi son nói: "Anh còn đứng ngây ra đó làm gì? Chúng ta đi thôi."
Giọng nói của Lý Thanh Tịnh như âm thanh thiên nhiên, vả lại trên người cô còn có mùi thơm nhàn nhạt.
Triệu Hùng say mê mùi hương nhàn nhạt tỏa ra từ trên người của Lý Thanh Tịnh.
Có phụ nữ trời sinh tự mang mùi thơm cơ thể, nhưng lại khác với mùi hôi, vì chỉ có rất ít người có.
Trong lòng Triệu Hùng đắc ý, anh đi sóng vai với Lý Thanh Tịnh đi lên khán đài.
Cuộc thi “Ngôi sao thiếu nhi tài năng” không phải trực tiếp truyền hình mà là ghi hình.
Nói cách khác, hôm nay và ngày mai là thời gian quay, có thể nửa tháng sau mới có thể công chiếu.
Khi Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh tìm chỗ