Chiến Thần Ở Rể

Chương 2722


trước sau

Chương 2722:

“Ầm!”

Một chưởng này đánh trúng ngực của Thượng Quan Phó làm lão ta lập tức bay ra ngoài, người còn trên không trung đã phun ra máu.

Tất cả những điều này đều diễn ra trong chớp mắt. Dương Thanh vốn còn lo lắng Lý Trọng bị giết chết, thấy vậy thì ánh mắt sáng ngời như nhìn thấy hi vọng.

Một chưởng vừa rồi của Lý Trọng rõ ràng là muốn lấy mạng Thượng Quan Phó mà một dao của lão ta cũng muốn lấy mạng Lý Trọng.

Hai người đều xem như thành công làm người kia bị thương nặng.

Thượng Quan Phó rơi xuống đất cách đó hơn mười mét, mặt trắng bệch, khóe miệng còn có máu chảy ra.

Lý Trọng cũng ngã xuống đất, con dao găm của Thượng Quan Phó cắm người lão ta làm lão ta bị thương rất nặng.

Dương Thanh phải mất một lát mới lấy lại tinh thần. Đây là cả hai đều bị thương à?

“Dương Thanh, tôi đã làm Lý Trọng bị thương nặng rồi, cậu mau giết ông ta đi!”

Thượng Quan Phó đột nhiên nhìn Dương Thanh quát lớn.

Dương Thanh thoáng ngây người rồi mới hiểu ra, sợ rằng hai người này đều bị thương rất nặng, đặc biệt là Thượng Quan Phó dường như không còn sức để bò dậy nữa.

Cho nên lão ta mới phải bảo Dương Thanh đi giết Lý Trọng.

“Dương Thanh, nếu cậu giết Thượng Quan Phó, tôi bảo đảm sẽ không ra tay với cậu. Lão ta đã bị tôi làm cho thương nặng không thể hồi phục trong thời gian ngắn. Bây giờ, lão ta chỉ là một kẻ vô dụng yếu hơn gà. Nếu cho lão ta thêm chút thời gian khôi phục chút thực lực, cả tôi và cậu đều chỉ có một con đường chết”.

Đúng lúc này, Lý Trọng cũng đột nhiên nói, Dương Thanh và Thượng Quan Phó nhất thời đều kinh ngạc đến ngây người.

Bọn họ đều không ngờ sau khi Lý Trọng dùng liều thuốc Siêu Phàm đã hoàn toàn tỉnh táo lại?

Thượng Quan Phó tức giận nói: “Dương Thanh, với ân oán giữa cậu và nhà họ Lý, nếu tôi chết,

Lý Trọng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu đâu. Cậu mau giết lão ta đi!”

Chỉ có Dương Thanh vẫn im lặng không nói gì, cũng không ra tay.

Bởi vì Dương Thanh không biết rốt cuộc hai người này thật sự hoàn toàn mất đi sức chiến đấu hay đều muốn lợi dụng anh thử thăm dò đối phương.

Nếu bọn họ thật sự chỉ lấy mạng mình để thăm dò lẫn nhau, cho dù Dương Thanh giết ai đi nữa, sợ là chỉ có một con đường chết.

Dương Thanh suy nghĩ thông suốt điểm này, cười cay đắng lắc đầu: “Hai vị đừng làm khó dễ tôi nữa, bây giờ tôi chỉ là một kẻ vô dụng, làm gì còn sức đi giết người chứ?”

Lý Trọng hơi híp mắt lại, ánh mắt hiện lên vẻ sắc bén, lạnh lùng nói: “Dương Thanh, cậu không sợ tôi nói ra chuyện cậu lừa Thượng Quan Phó à?”

Lời này vừa nói ra, Thượng Quan Phó cũng thoáng ngây người rồi kịp hiểu ra, lập tức sa sầm mặt nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu lừa tôi?”

Dương Thanh nhíu mày, nhìn về phía Lý Trọng hỏi: “Tôi lừa tiền bối Thượng Quan lúc nào?”

Khi chưa xác định được hai người này có thật sự không còn sức lực tiếp tục chiến đấu không, Dương Thanh tất nhiên sẽ không công khai trở mặt với Thượng Quan Phó.

Lý Trọng cười lạnh: “Cậu biết rõ tình trạng thật sự sau khi dùng liều thuốc Siêu Phàm. Một khi uống thuốc, người uống thuốc có thể bị nổ chết hoặc tỉnh táo lại nhưng cho dù tỉnh táo, thực lực cũng chỉ mạnh hơn trong thời gian ngắn, đến khi tác dụng thuốc giảm dần thì thực lực cũng sẽ giảm theo”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện