Chiến Thần Xuất Kích

Chương 503


trước sau

Chương 503: Kiêng kỵ tuyệt học nhà Tiêu Dao

Đối mặt Giang Quốc Đạt, Giang Vô Song một câu nói cũng không dám nói nhiều.

Cô quỵ xuống đất, cúi đầu, chờ đợi sự trách phạt của Giang Quốc Đạt.

Giang Quốc Đạt mặt đầy tức giận, giơ tay lên, sự phẫn nộ mạnh mẽ tụ ở trong lòng bàn tay, nhưng lại thật lâu cũng không đập xuống.

Sau một lúc lâu, ông ấy phát ra một tiếng thở dài, thu bàn tay về, phất ống tay áo một cái, chấp hai tay sau lưng. Giang Cung Tuấn xuống đỡ Giang Vô Song, muốn đỡ cô dậy.

Nhưng là Giang Vô Song nhưng gắt gao quy xuống đất, làm như thế nào cũng không đứng lên. không phải cô không muốn, là không dám.

Giang Cung Tuấn buông cô ra, đứng nhìn ở một bên, mặt đầy tức giận, Giang Quốc Đạt chấp hai tay sau lưng, nói: “Chuyện này với cô ấy không liên quan, cũng là Cao Mẫn Ngọc đi ra ngoài, ông không nên giận cá chém thớt cô ấy”

Giang Quốc Đạt hơi dừng tay, thở dài nói: “Được rồi, đứng lên trước đi.”

Giang Vô Song lúc này mới đứng lên, đứng ở một bên, không nói lời nào.

Giang Quốc Đạt phân phó nói: “Lui xuống trước đi.

“Vâng ”

Giang Vô Song xoay người rời đi.

Giang Quốc Đạt hướng phía trong định nghỉ ngơi đi

Giang Cung Tuấn theo sát phía sau. Hai người gần như là cùng lúc ngồi xuống.

Giang Quốc Đạt thở dài nói: “Tôi biết không phải lỗi của nó, nhưng là cậu không biết, nhà họ Giang gặp phải cái gì, không chỉ có ba gia tộc khác, mà còn có cổ võ giả khác, nhà họ Giang phải tìm đến đồng minh cường đại, mới có thể bất khả chiến bại trong vài tháng tới, nếu không, nhà họ Giang sẽ bị bao vây tấn công, cả nhà họ Giang sẽ bị diệt trừ.”

Tình huống của nhà họ Giang, Giang Cung Tuấn cũng hiểu rõ một chút. Cũng biết nhà họ Giang bây giờ tình huống rất gay gắt.

Với nhà Tiêu Dao kết hôn, cũng là hành động bất đắc dí.

Giang Cung Tuấn mở miệng nói: “Nếu đều đã như vậy, giận cá chém thớt bất luận cũng vô ích, nhiệm vụ cấp thiết là phải nghĩ biện pháp giải quyết những chuyện này, tôi có một vấn đề muốn hỏi ông “

“Cậu nói đi.”

Giang Cung Tuấn hỏi: “Ngài Cao rốt cuộc là người nào?”

Giang Quốc Đạt suy suy nghĩ nghĩ, nói: “Tôi cũng không phải rất rõ, nếu như đoán không lầm, ông ta là hậu duệ của Cổ Môn trăm năm trước chiến bại, đến mức rất cuộc thành là người của một tộc, tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết là người này thực lực rất mạnh, ít nhất cũng ở Lục Cảnh, thậm chí là Thất Cảnh.”

Giang Cung Tuấn hỏi lần nữa: “Trăm năm trước thất bại kế hoạch, kế hoạch chưa hoàn thành rốt cuộc là như thế nào?”

Bây giờ anh ta đứng trên lập trường của quốc gia, mà ngài Cao với anh lại đối nghịch, anh phải hiểu ở đây một ít, mới có thể ứng phó tốt hơn.

Giang Quốc Đạt lắc đầu: “Tôi biết không nhiều, chỉ biết là năm đó Đoan Hùng dựng nước, Tân Đoan Hùng thành lập sau, Cổ Môn đề nghị nhân cơ hội này, đối với nước chiến bại phát động vũ trang công kích, nhưng là lại gặp phải cự tuyệt, vì vậy Đoan Hùng mới xảy ra nội chiến, mới cùng Cổ Môn đánh một trận.”

Trăm năm trước Giang Quốc Đạt còn chưa ra đời.

Ông ấy biết, cũng là từ lão tổ kể lại mới biết được. Mà trăm năm trước, lão tổ nhà họ Giang cũng mới hai mươi tuổi, hôm nay hạn lớn hạ xuống, một mực đang bế quan, đã rất nhiều năm không xuất hiện.

Giang Quốc Đạt không biết, Giang Cung Tuấn cũng không hỏi thăm, rời đi đề tài, hỏi: “Tình huống ngày hôm nay, nguy cơ của nhà họ Giang được hóa giải như thế nào?”

Giang Quốc Đạt nói: “Hết thảy cũng là bốn gia tộc gợi ra bảo vệ bức vẽ, bức vẽ của ba gia tộc khác bị trộm, bọn họ nhất quyết cho rằng nhà họ Giang đã trộm, bây giờ chỉ có hai cái biện pháp, một tìm ra thủ phạm trộm bức vẽ, hai phải kéo đồng minh, ở đây trong đại hội với ba gia tộc khác ganh đua cao thấp.”

“Người trộm bức vẽ là ai tôi thật không biết, tôi đang làm dự tính thứ hai, nhưng là bây giờ lại bị phá hư”

“Ôi”

Giang Quốc Đạt thở dài bất đắc dĩ một tiếng.

“Nhà họ Giang truyền thừa ngàn năm, không nghĩ rằng lại chôn vùi trong tay của tôi, tôi chính là tội đồ của nhà họ Giang, tôi thẹn với liệt tổ liệt tông quá.”

“Là không biện pháp khác, không cách nào hòa giải sao?”

Giang Cung Tuấn cau mày hỏi.

“Còn có một biện pháp.” Giang Quốc Đạt bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Giang Cung Tuấn.

Giang Cung Tuấn hỏi: “Biện pháp gì?”

Giang Quốc Đạt nói: “Tôi đã đả thông kinh mạch toàn thân, thiên hạ phổ biến không bước vào Ngũ Cảnh, nhưng có thể đánh thông kinh mạch toàn thân thì cũng chỉ có mình tôi thôi, tôi bây giờ chân khí một ngày ngàn dặm, chỉ cần có thể ở đây đến trước khi đại hội bắt đầu, bước vào Ngũ Cảnh, như vậy nhà họ Giang là thêm một người Ngũ Cảnh mạnh mẽ, chưa chắc không thể thay đổi càn khôn.”

“Ngũ Cảnh, đạt đến được sao?”

Giang Cung Tuấn mang trên mặt nghi ngờ.

Thực lực của Ngũ Cảnh mặc dù mạnh, lại không thể vượt bậc thiên hạ.

Đoan Hùng biên giới, cầm quyền qua Ngũ Cảnh đầu cũng có rất nhiều.

Giang Quốc Đạt nói: “Mặc dù không đạt được, nhưng chung quy phải có chút cơ hội, với lại cậu cố gắng một chút, nói không chừng có thể xung kích Lục Cảnh, Giang Cung Tuấn, tôi tin tưởng cậu, cậu nhất định có thể làm được, nhà họ Giang tương lai, là dựa vào cậu đó.”

“Tôi sẽ cố gắng hết sức”

Giang Cung Tuấn cũng không dám bảo đảm.

Anh chỉ có thể dùng hai tháng cuối cùng này để cố gắng luyện võ, tranh thủ bước vào Ngũ Cảnh.

Như vậy anh chẳng những có thực lực tự bảo vệ, còn có thể trong nháy mắt giải quyết nguy cơ của nhà họ Giang.

Chỉ là, bây giờ anh có chút không tin Giang Quốc Đạt.

Giang Quốc Đạt nhìn có vẻ hòa ái dễ thân cận, nhưng Giang Vô Song lại sợ muốn chết, Giang Vô Song hẳn biết Giang Quốc Đạt là dạng gì người nào, mới có thể sợ như vậy, nếu không Giang Vô Song sẽ không như vậy.

“Tôi để cho Vô Song mang bí tịch võ công đến đây cậu đã xem chưa?”

“Vâng, đã xem rồi.”

Giang Quốc Đạt trịnh trọng nhắc nhở: “Nhà họ Giang ở đây không truyền võ học, nhà họ Giang luyện người chỉ đếm trên đầu ngón tay, cậu cũng đừng tùy tiện truyền ra ngoài.”

“Sau khi tôi đã ghi nhớ, liền đem đi hủy”

“Như vậy cũng tốt.” Giang Quốc Đạt gật đầu một cái, hơi dừng tay nói: “Cậu lưu lại tại nhà họ Giang cũng không có chuyện gì, mau sớm trở về thành phố Tử Đằng đi đi, chờ cậu bước vào Ngũ Cảnh, liền có thể về gia tộc, tu luyện nhà họ Giang chân chính tuyệt học, thiên tuyệt mười ba kiếm.”

“Vô Song em ấy?”

Giang Cung Tuấn hơi do dự. Anh cũng muốn rời đi, nhưng là lại canh cánh trong lòng Giang Vô Song.

Dẫu sao Cao Mẫn Ngọc là để anh tới hãm hại Giang Vô Song vì không trung thành.

“Tôi lại nghĩ ra một biện pháp, xem xem nhà Tiêu Dao bên kia có thể giải thích được hay không.” Giang Quốc Đạt thở dài nói: “tôi mới vừa rồi cũng là đang rất bực bội, cảm ơn cậu đã giữ tôi lại đúng lúc, nếu không tôi liền mắc phải sai lầm lớn rồi.”

Có những lời này của Giang Quốc Đạt, Giang Cung Tuấn an tâm.

“Làm sao thế, còn không đi?”

Giang Quốc Đạt liếc nhìn Giang Cung Tuấn một cái.

Giang Cung Tuấn hơi do dự, sau cũng mở miệng, hỏi: “Thật sự là muốn bắt Giang Vô Song với nhà Tiêu Dao làm thông gia sao, là không có lựa chọn khác sao?”

“Làm sao thế?”

Giang Quốc Đạt liếc mắt nhìn anh, sắc mặt hơi trầm thấp, nói: “Không dùng cô ấy lôi kéo thông gia nhà Tiêu Dao, cậu có thể bảo nhà họ Giang chu toàn?”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn trầm mặc.

Anh không có thực lực bảo nhà họ Giang chu toàn.

“Được rồi, trở về đi thôi.” Giang Quốc Đạt lần nữa vẫy tay, chợt đứng lên, xoay người rời đi. Giang Cung Tuấn ngồi tại đình nghỉ mát bên trên, thần sắc có phần ngưng trọng.

Ngồi sau một lúc lâu, anh mới đứng dậy rời đi. Nhà họ Giang, hậu viện.

Một gian buồng.

Giang Vô Song trở lại phòng sau, là ngồi ngẩn người. Không lâu lắm, Giang Quốc Đạt đẩy cửa đi vào.

Cô trong nháy mắt có thể kịp phản ứng, nhất thời quỹ xuống đất, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Ông nội, thật xin lỗi, là con sơ sót, mới mang tới nhà họ Giang phiền toái lớn như vậy, xin ông nội trách phạt.”

Giang Quốc Đạt đi vào, tại một chiếc ghế gỗ lim ngôi xuống.

Nhìn Giang Vô Song quỳ dưới đất, thản nhiên nói: “Vô Song à, có lấy chồng hay không thì vào nhà Tiêu Dao ngược lại là không có vấn đề, con biết ông nội kiêng kỵ là cái gì không?”

Giang Vô Song yên lặng không lên tiếng.

Giang Quốc Đạt tiếp tục nói: “là Thập Tuyệt Chưởng của nhà Tiêu Dao đó, toàn bộ Đoan Hùng, chống với bất kỳ người nào, ông nội đều tin trong lòng đã ở chỗ bất bại, nhưng là Thập Tuyệt Chưởng của nhà Tiêu Dao quá bá đạo, ông nội khổ tâm hai mươi năm, đều không nghĩ ra phương pháp phá giải.”

Giang Vô Song quỳ xuống đất, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Coi như kết hôn không được, Vô Song cũng sẽ nghĩ biện pháp trà trộn vào nhà Tiêu Dao, lấy trộm Thập Tuyệt Chưởng của nhà Tiêu Dao, xin ông nội cho con một cơ hội.”

Giang Quốc Đạt đứng lên, đỡ Giang Vô Song trên đất dậy, vỗ bả vai cô một cái: “Như thế tốt lắm rồi, chỉ cần Thập Tuyệt Chưởng của nhà Tiêu Dao tới tay, ông nội tuyệt đối sẽ không can dự vào tự do của con nữa, con thích ai, con liền cùng hắn ở bên nhau.”

Nói xong, ông xoay người rời đi.

Giang Quốc Đạt sau khi rời đi, Giang Vô Song mới đặt người ngồi tại trên ghế. Tựa như mất đi tinh thần vậy, tê liệt tại trên ghế.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện