Chương 737: Cuộc chiến đấu ác liệt.
Trần Vân thật điên cuồng. Giang Cung Tuấn hỏi anh ta, anh ta trả lời một câu, đánh bại anh ta rồi ! hẵng nói.
“Được” Giang Cung Tuấn cũng không thèm nhiều lời. Anh nắm chặt Hình kiếm. Hình kiểm đã muốn khai phong.
Trước kia, Hình kiểm ở trong tay anh, chỉ là một thanh kiếm sắc bén, so với những vũ khí khác chẳng có cách biệt uy lực là bao.
Thế nhưng lúc này lại khác hoàn toàn.
Cầm Hình kiếm anh có thể cảm nhận được cỗ lực lượng đáng sợ bên trong thanh kiếm một cách rõ ràng.
Cỗ lực lượng này tuyệt đối có thể giúp cho uy lực kiếm khí của anh tăng lên một bậc.
Trường kiếm trong tay hung ác hướng thẳng,đem nguồn kiếm khí vô hình đang nhộn nhạo.
“Vũ khí của anh đâu?” Giang Cung Tuần thần sắc bình tĩnh, thản nhiên hỏi.
“ Đối phó với cậu, không cần dùng vũ khí” “Haha…” Giang Cung Tuấn bật cười. Người ở cảnh giới thứ tám anh còn có thể giết. Hơn nữa lúc trước anh mới đến cảnh giới thứ bảy.
Mặc dù anh đã từng đấu với Cửu vương gia đến mức trọng thương, nhưng dù sao ông ta cũng đã già rồi, không thể phát huy thực lực chân chính của cảnh giới thứ tám. Tuy vậy thì đó cũng là cảnh giới thứ tám, không phải là ngọn dầu cạn.
Giang Cung Tuấn cười to sau đó nhanh chóng công kích. Trong nháy mắt đã xuất hiện ở bên người Trần Vân. Hình kiểm trong tay nhắm thẳng đến điểm yếu của anh ta.
Trần Vân vẫn đứng yên tại chỗ, thấy kiếm của Giang Cung Tuấn đến gần thân thế anh ta tựa như bóng ma nhanh chóng lướt ra phía sau, đồng thời ra tay, đem một chưởng chụp tới chỗ Giang Cung Tuấn.
Một chưởng kia nhìn như vẫn đậm phong khinh nhưng lại ẩn chứa lực đạo cực kì đáng sợ.
Anh ta đem theo kinh lực đáng sợ, công kích lên thân Hình kiếm.
Tốc độ ra tay của anh ta vô cùng nhanh, nhanh đến mức Giang Cung Tuấn không kịp quay về phòng thủ.
Leng keng! Hình kiểm phát ra âm vang thanh thuý
Giang Cung Tuấn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng cường đại theo Hình kiếm truyền khắp toàn thân anh, cỗ lực đạo này làm huyết khí trong thân thể anh dâng lên cuồn cuộn.
Yết hầu của anh nóng lên. Máu tươi chức tuôn ra. Nhưng mà anh đã nhanh chóng đem ngụm máu tươi này nuốt xuống * Nguồn năng lượng thật kinh khủng” Giang Cung Tuấn trong lòng khiếp sợ.
Anh không phải chưa từng giao đấu với cường giả ở cảnh giới thứ tám, chỉ là lúc trước cùng Cửu vương gia giao thủ, lực lượng của ông ta so với Trần Vân vẫn còn kém xa.
Giang Cung Tuấn bị tấn công kịch liệt không ngừng thối lui.
Nhưng Trần Vân sao có thể cho anh cơ hội, thân thể chợt loé, anh ta phát động công kích mãnh liệt.
Trong chốc lát, bốn phía của Giang Cung Tuấn xuất hiện không ít đạo chưởng,
Mỗi một đạo đều mang theo uy lực đáng sợ có thể huỷ thiên diệt địa. Giang Cung Tuấn huy động hình kiểm.
Đem tốc độ tăng lên tới cực hạn, đem những chương án đó đập tan toàn bộ.
Đứng trên đỉnh núi phía xa xa là một kẻ đeo chiếc mặt nạ dữ tợn. Cô ấy là Thiên Môn môn chủ, cũng chính là Đường Sở Vi.
Đường Sở Vi đứng ở vị trí này, có thể nhìn thấy nơi Thiên Sơn quan phía xa đang diễn ra cuộc chiến đấu kịch liệt. Tuy rằng cách nhau khá xa nhưng cô có thể cảm nhận được hơi thở đáng sợ ấy.
Hai Cỗ hơi thở này đều bước đến cảnh giới thứ tám.
“ Cảnh giới thứ tám, lại là một kẻ cấp tám, không biết kẻ dám hại chiến thư với Giang Cung Tuấn rốt cuộc là ai đây?”
Đường Sở Vị trong lòng đầy nghi hoặc Cô đứng yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn. Đỉnh núi Thiên Sơn quan.
Cuộc chiến đấu ngay từ phút đầu tiên đã lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng
Trần Vân thi triển một loại chương pháp có uy lực vô cùng lớn.
Chương pháp của anh ta thật mạnh mẽ, uy lực cũng thật khủng khiếp. Cho dù là Giang Cung Tuấn cũng có chút không chống đỡ được.
Khí huyết bị chấn động không ngừng dâng trào “Thiên tuyệt thập tam kiếm”. Giang Cung Tuấn nổi giận. Hình kiếm trong tay, nở rộ ra nguồn kiếm khí đáng sợ. Một đạo, hai đạo, mười đạo, mười ba đạo. Trong khoảnh khắc, mười ba đạo kiếm khí nở rộ.
Mười ba đạo ánh sáng rực rỡ vờn quanh thân hình kiểm, làm vỡ nát những chưởng ẩn hư ảo xung quanh.
Sức lực đáng sợ nhắm thẳng hướng Trần Vân quét đến.
Thiên tuyệt mười ba kiểm này Trần Vân đương nhiên là biết, đây được xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm thuật. Anh ta cũng không dám đỡ đòn, nhanh chóng né tránh.
Đáng tiếc, anh ta vẫn quá coi thường thiên tuyệt mười ba kiểm đi.
Mười ba đạo kiếm khí giăng khắp nơi, không ngừng đuổi theo hướng Trần Vân.
Ầm ầm! Khu vực này nổ tung không ngừng. Trần Vân xuất hiện ở nơi nào, nơi đó liền bị kiểm khí oanh tạc. Cây đại cổ thụ cũng bị kiếm khí làm cho bật gốc. Nham thạch bị đập nát, loạn thạch bay tứ tung. Xa xa, Đường Sở Vi lẳng lặng nhìn khung cảnh chiến đấu.
Nhìn thấy uy lực của Thiên Tuyệt Mười Ba Kiếm, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ cũng mang theo sắc thái vui mừng, cô nhẹ giọng nói” Thật không ngờ uy lực của thiên tuyệt mười ba kiếm lại lớn như vậy. Và cũng không ngờ rằng kẻ ấy ngay từ đầu đã khiến Giang
Thắng bại của trận đấu này, ngay cả Đường Sở Vi cũng không chắc có thể dự đoán trước được.
Bởi vì đối thủ lần này của Giang Cung Tuấn không phải là kẻ tầm thường
Trần Vân bị bức bách thật chật vật. Anh ta không ngừng chạy trốn, tốc độ thi triển đã lên đến cực hạn rồi.
Thế nhưng kiếm khí phía sau anh ta dường như là mạnh quá sức bình thường, vô luận anh ta chạy trốn tới địa phương nào thì kiếm khí đều sẽ đuổi theo đến tận đó.
“ Đáng chết” Trên khuôn mặt nhợt nhạt của anh ta phủ một tầng sương lạnh. Hưu!
Giờ phút này anh ta rút kiếm ra. Từ bên hông anh ta rút ra một thanh trường kiếm Thanh trường kiếm trong tay run lên, biến hoá ra mấy đạo kiểm khí Leng keng! Kiếm khí ở giữa không trung va chạm vào nhau.
Kiếm khí của Trần Vân trong chốc lát bị kiểm khí của thiên tuyệt mười ba kiểm đánh vỡ.
Mà Trần Vân cùng nhân cơ hội này bắt được một tia cơ hội, anh ta dùng tốc độ cực nhanh hướng Giang Cung Tuấn phóng tới.
Tốc độ của anh ta nhanh như chớp, trong giây lát đã đến bên cạnh Giang Cung Tuần, trường kiểm trong tay hướng Giang Cung Tuấn mà đâm tới.
Giang Cung Tuấn giương kiếm chống cự! Keng! Song kiếm va vào nhau. Hai người đều bị chấn động lùi về sau.
Giang Cung Tuấn còn chưa kịp định hình, Trần Vân lại tiếp tục lao tới công kích.
Kiếm thuật của anh ta vô cùng quỷ dị, lấy nhanh làm chính.
Nhanh đến mức Giang Cung Tuấn trong khoảng thời gian ngắn có điểm không thể chống đỡ dược, bị đánh tới thụt lùi về phía sau, thậm chí trong chống lát sơ ý, cánh tay còn bị đâm một kiếm, máu tươi chảy đầm đìa.
“ Đường kiểm thật nhanh, mình vậy mà không thể nhận ra quỹ đạo xuất kiểm của cậu ta, bởi thế nên mới không chống đỡ được”
Giang Cung Tuấn trong lòng khiếp sợ. Anh khiếp sợ cậu ta vô cùng.
Phía sau truyền đến một cỗ hơi thở, mà Trần Vân lại ở trong tầm mắt của anh.
“ Hỏng rồi”
Trong lòng anh nổi lên một dự cảm không lành, thực chất trong tầm mắt anh chỉ là tàn ảnh, tốc độ của Trần Vân quá nhanh, nhanh đến mức ở giữa không trung còn để lại tàn ảnh khiến cho thị giác của anh trở nên xáo trộn.
Anh xoay người, trực tiếp chém ra một kiếm, kiểm khí đáng sợ càn quét ngăn chặn sự xuất hiện đột ngột của Trần Vân.
. Nhưng điều khiển Giang Cung Tuấn khiếp sợ còn ở phía sau, bóng dáng kia cũng là ảnh phân thân, Trần Vân thực sự không biết đang ở chỗ nào.
Thần sắc của Giang Cung Tuấn ngày càng ngưng trọng,giờ khắc này anh nhận ra rằng dùng mắt là vô dụng.
Trần Vân di chuyển rất nhanh, chỉ cần trong tầm mắt của anh thì đều xuất hiện bóng dáng của Trần Vân.
Anh nhắm mắt lại, bắt đầu dùng cảm giác của mình đi tìm kiếm vị trí của Trần Vân.
Trong lúc này Trần Vân không ngừng phóng kích tấn công, Giang Cung Tuấn bị động phản kích lại.
Một lần có thể chống cự được nhưng nhiều lần như vậy thực sự là không thể
Chỉ trong chốc lát, Giang Cung Tuấn đã bị đâm trúng vài kiểm, nếu cứ đánh tiếp như vậy, chắc chắn anh sẽ thua mất.
Đến lúc này, anh quyết định thi triển Kim Cang Bất Hoại thần công, da thịt của anh, một khắc đã xảy ra biến hoá, chúng đều biến thành màu đồng cổ, trong khoảnh khắc anh liền biến thành một đồng nhân.
Hơn nữa, trên bề mặt cơ thể của anh, dường như có một bức tường khí mờ nhạt màu vàng
. Đây là kim cang bất hoại thần công đã được tu luyện đến mức cao nhất.
Chân khí càng mạnh thì uy lực của Kim Cang lại càng lớn, khi đạt tới cực hạn thì kim cang có thể hình thành ba thước khí cường ngăn cản mọi công kích, hiện tại tường khí đã bước đầu hình thành!
Keng! Một đạo âm thanh vang lên vang vọng Giang Cung Tuấn bị đâm trúng phía sau lưng. Nhưng mà một kiếm này lại bị tưởng khí sắp hình thành kia chặn lại. “ Đây là?”. Cách trăm mét ngoài kia.
Trần Văn vẻ mặt khiếp sợ nhìn Giang Cung Tuấn, anh ta cúi đầu nhìn trường kiếm trong tay Trên thân kiếm lúc này đây đã có vết nứt, mũi kiếm xuất hiện đường cong gấp khúc. Vẻ mặt anh ta khiếp sợ
Kiểm trong tay anh ta không phải là vật bình thường, hơn nữa chân khí của anh, cho dù là tám cảnh thực lực thì đã như thế nào? Trường kiểm trong tay anh ta vậy mà không có cách nào đâm thủng vòng bảo hộ của Giang Cung Tuấn
“ Đây là cái công pháp gì vậy?” Trong khoảng thời gian ngắn, ngay cả Trần Vân cũng chấn động.