Chỗ Nào Không Đúng

Lo Lắng


trước sau

Khi tin tức Bạch Anh chưởng tôn cùng Vô Cấu đường chủ muốn thành hôn truyền tới Quy Nguyên Tông, Dạ Nguyên chưởng tôn trực tiếp vỗ nát bàn con trước mặt.

Hắn giận tím mặt, ra lệnh: "Lập tức thả Tiêu Thâm Thủy ra, để cho hắn tự chạy đi! Đem tin tức truyền tới Lan Hải chưởng tôn bên kia, thông tri cho Tà Tâm Tông cùng Huyễn Mộng Tông, trong ba ngày nhất định phải đuổi tới phụ cận Sơn Thủy Kiếm Phái, tùy thời chuẩn bị hành động!"

Toàn bộ lực lượng của ba tông ma môn hành động, Cung Thiên Trọng vừa lúc mới trở về tông môn bế quan, vừa lúc tránh đi việc này, nhưng dù vậy, khi nhận được truyền tin của Chân Du đạo nhân, Cung Thiên Trọng vẫn là trợn mắt há mồm.

Trước đó khi hắn truyền tin tức cho Giản Thành cùng Trần Húc Chi, cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý sẽ bị phát hiện.

Có lẽ Giản Thành sẽ nghĩ cách giúp hắn trốn, phòng ngừa hắn bị ma môn hoài nghi, nhưng Trần Húc Chi trước sau có địch ý với hắn tám phần sẽ không hỗ trợ che lấp, Cung Thiên Trọng đánh cờ hiệu bế quan, kỳ thật là chuẩn bị tùy thời chạy trốn.

Nhưng mà hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, Trần Húc Chi không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền tàn nhẫn như thế, rút củi dưới đáy nồi, trực tiếp làm cho toàn bộ sự tình bại lộ ra, quanh minh chính đại đưa tin yêu cầu toàn bộ đệ tử tông môn trở về, không chỉ có hoàn mỹ che dấu Cung Thiên Trọng, còn biến tướng tăng lên uy danh của Đại Nhật Tiên Tông!

Diệp Vô Cấu mấy nắm nay mang lại không ít mặt trái ảnh hưởng đến Đại Nhật Tiên Tông, một khi sớm thành hôn, có lẽ về sau có thể trở thành hiền thê lương mẫu đâu? Chuyện này nói không chừng, tranh phong giữa Bạch Anh chưởng tôn cùng Diệp Vô Cấu kéo dài nhiều năm như vậy, hiện giờ một nam một nữ kết làm phu thê, hai cỗ lực lượng chủ phong cùng Giới Luật Đường của Đại Nhật Tiên Tông một lần nữa hợp lưu, thực tự nhiên nâng cao một bước.

Hơn nữa Trần Húc Chi không chỉ có triệu tập đệ tử tông môn, còn phát thiếp rộng rãi, mời tông môn phụ thuộc cùng tông môn đồng môn tới Đại Nhật Tiên Tông sự lễ, kể từ đó không phải tăng lên uy danh của Đại Nhật Tiên Tông sao?

Quan trọng nhất chính là, chỉ sợ sự phụ của Trần Húc Chi Bạch Anh chưởng tôn cũng không biết, mục đích tất cả chuyện này là để phá hư bố cục của ma môn.

Người như vậy.................

Tâm lý Cung Thiên Trọng cực kỳ phức tạp.

Có lẽ là Tiêu Thâm Thủy ba lần bốn lượt bị ma môn bọn họ bắt lấy, có lẽ tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông ở bên ngoài luôn được đồn đại là thực lực cao hơn chỉ số thông minh, thế cho nên Cung Thiên Trọng tuy rằng bội phục thực lực Trần Húc Chi, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó.

Nếu bàn về âm mưu quỷ kế, vẫn là người của ma môn am hiểu hơn.

Nhưng hiện thực hung hăng quăng cho hắn một cái tát.

Trần Húc Chi không chỉ có thực lực mạnh mẽ, cư nhiên cũng giỏi mưu hoa tính kế, này này này...................

Bức họa của tổ sư gia Đại Nhật Tiên Tông tỏa khói xanh?

Cư nhiên cho ra một Trần Húc Chi như vậy, thật là không thể tưởng tượng.

Liền khi Cung Thiên Trọng đang cảm khái, đột nhiên cả người hắn giật một cái, thần hồn tựa hồn bị người chọc một cái, mắt hắn chớp một cái liền xuất hiện ở trong không gian lần trước kia.

Tiểu kiếm màu đỏ vàng chắn trước người hắn, mà phía trước là linh lực của Trần Húc Chi.

Ai? Trần Húc Chi tìm hắn?

Trong lòng Cung Thiên Trọng lộp bộp một chút, một giây trước hắn còn đang hoài nghi phần mộ tổ tiên của Đại Nhật Tiên Tông tỏa khói xanh, một giây sau liền thật sự gặp được đối phương, cái tư duy này làm cho hắn có ảo giác đối phương có thể tùy thời theo dõi hắn.

Trần Húc Chi đang chờ Cung Thiên Trọng đâu, nhìn thấy tiểu Kim ngăn Cung Thiên Trọng lại, nhịn không được nhăn mi lại.

Y nhìn tiểu Kim: "Làm sao vậy?"

Tiểu Kim thành thật trả lời: "Nhị ca nói, không được hắn đồng ý người này xuất hiện, là không được để hắn tiến vào."

Cung Thiên Trọng: ".................." a nha! Giản Thành thật sự là để cho cái linh này theo dõi hắn?

Trong lòng Trần Húc Chi ha ha đát, y nói như thế: "Ngươi gọi ta là gì?"

Tiểu Kim: "Đại ca."

Trần Húc Chi: "Ngươi gọi Giản Thành là gì?"

Tiểu Kim: "Nhị ca."

Trần Húc Chi: "Đại ca cùng nhị ca ai lớn hơn?"

Tiểu Kim nghĩ nghĩ nói: "Đại ca lớn."

Trần Húc Chi vừa lòng nói: "Cho nên hết thảy nhị ca nói đều không dùng được với ta, đã hiểu sao?"

Tiểu Kim ngoan ngoãn gật đầu: "Ân, ta đã hiểu"

Vì thế Kim kiếm liền vèo một cái biến mất.

"............" toàn bộ quá trình đứng xem một hồi tranh luận, Cung Thiên Trọng không biết nói cái gì là tốt.

Nhưng hắn minh bạch một chuyện, cái linh này.............. tựa hồ mới ra đời, có chút xuẩn a.

Đây là dạng tồn tại gì? Khí linh? Hay là linh thú ? cũng có thể là bí pháp gì đó?

Trần Húc Chi không biết Cung Thiên Trọng đã bắt đầu cân nhắc lai lịch của tiểu Kim, y hỏi Cung Thiên Trọng: "Đột ngột tìm tới ngươi, không có quấy rầy đến ngươi đi?"

Trần Húc Chi hỏi thực khách khí.

Trong lòng Cung Thiên Trọng tiếp tục lộp bộp, ngữ khí hắn nhu hòa kính cẩn nghe theo: "Không có, ngài tìm ta có chuyện gì sao?"

Trần Húc Chi nói: "Ta nghĩ ma môn các ngươi hẳn là đã nhận được tin tức, sư phụ ta sắp thành hôn, các ngươi kia có phản ứng gì không?"

Cung Thiên Trọng giật mình, hắn châm chước câu chữ nói: "Ngài là chỉ phản ứng gì?"

Trần Húc Chi: "Ta nghĩ không có mấy người có thể đoán trước sư phụ cùng sư nương cử hành đại điển bạn lữ, mưu tính của ma môn tất nhiên sẽ bởi vì đại điển mà xuất hiện gợn sóng, bọn họ hoặc là lập tức phát động, hoặc là án binh bất động, nhưng mà Tiêu sư huynh bị bắt, chuyện này đã phơi ra ngoài sáng, việc đến nước này chỉ có khả năng là lập tức hành động."

"Làm tu sĩ Kim Đan mới lên, ngươi thật sự một chút tiếng gió cũng không nghe được sao?"

Cứ việc những lời này nghe thì có vẻ rất bình thản, nhưng Cung Thiên Trọng vẫn là theo bản năng run lên.

Hắn khô khốc nói: "Ta vừa mới tiến giai Kim Đan, vừa trở về liền bế quan, ta chỉ biết lần này ba tông đồng loạt ra tay, tu sĩ Kim Đan trong tông môn xuất động rất nhiều."

"Nhiều hơn nữa thì không biết."

Thề với trời, lời hắn nói thật sự là thật, hắn thật sự cái gì cũng không biết.

Tên vương bát đản Yến Phi kia còn biết nhiều hơn hắn!!

Trần Húc Chi nhịn không được lặp lại lời nói: "Tu sĩ Kim Đan xuất động rất nhiều?"

Cung Thiên Trọng gật gật đầu: "Không sai, số người xuất động so với lần tranh đoạt bí cảnh ở Vọng Đoạn sơn còn nhiều hơn."

Trần Húc Chi trầm mặc một hồi nói: "Ta đã biết, ngươi trở về đi."

Sau đó y liền rời đi.

Cung Thiên Trọng trợn tròn mắt.

Này liền............xong rồi?

Trần Húc Chi là hỏi xong, hay là cảm thấy hắn vô dụng, cho nên lười phản ứng với hắn?

Cung Thiên Trọng hiếm khi lo lắng bất an.

Một tên gián điệp, nếu vô dụng, sẽ có kết cục gì?

Kết cục thứ nhất, hoàn toàn bị vứt bỏ, tự sinh tự diệt?

Không không không, cái này đối với Cung Thiên Trọng là kết quả tốt nhất, nhưng cũng là kết quả tuyệt đối không có khả năng xuất hiện.

Kết cục thứ hai, lấy hắn làm mồi, lên một hồi kế hoạch, hung hăng hố ma môn một trận, lợi dụng phế vật.

Không không không, Cung Thiên Trọng thề hắn tuyệt đối không thể rơi xuống cục diện như vậy.

Kết cục thứ ba, trở thành kẻ chết thay cho Trần Húc Chi ở thời khắc mấu chốt.

Không không không, kết cục này cũng không tốt chỗ nào, Cung Thiên Trọng nhưng không muốn chết, nếu không hắn hà tất phải ép dạ cầu toàn với Giản Thành ở bí cảnh?

Không được.

Vẻ mặt của Cung Thiên Trọng thâm trầm.

Hắn cần để cho Trần Húc Chi nhìn thấy giá trị của mình.

Chỉ dựa vào Giản Thành là không đủ, không thấy Trần Húc Chi cũng đã nói sao? Người ta là đại ca! Giản Thành là nhị ca!!

Giản Thành ở trước mặt Trần Húc Chi là một con hổ giấy, đến cả cái linh kia cũng phải nghe lời!!!

Cung Thiên Trọng nghiêm túc tự hỏi một hồi, làm ra quyết định.

Hắn đứng dậy xuất môn, chuẩn bị tìm sư phụ Chân Du đạo nhân của mình.

Nháy mắt khi Cung Thiên Trọng chuẩn bị ra khỏi cửa, cuộc gọi đoạt mệnh liên hoàn lại tới nữa.

Lần này gọi hắn là Giản Thành.

Giản Thành lộ ra thanh âm kinh ngạc cùng không thể tưởng tượng.

"Ma môn các ngươi đã biết chưa? Bạch Anh cùng Diệp Vô Cấu muốn kết hôn!! Bọn họ muốn kết hôn!!"

Cung Thiên Trọng cứng cả mặt, ánh mắt liếc một cái đến thân kiếm màu đỏ xanh.

Cái linh hình kiếm kia nói chuyện Trần Húc Chi gặp hắn nói cho Giản Thành sao?

Đoàn linh lực của Giản Thành đổi tới đổi lui trong không gian, giống như là ruồi bọ.

"Bọn họ cư nhiên thật sự muốn kết hôn, này thật sự là làm cho người chấn kinh rồi!!"

Trong lòng Cung Thiên Trọng một trận vô lực, chẳng lẽ Giản Thành cũng chỉ nghĩ đến chuyện kết hôn này sao? Cũng không nghĩ đến chuyện kết hôn sẽ mang tới biến hóa gì sao?

"Ta hiện tại đang ở biên quan của Tây Nguyệt quốc! Ta vừa đến nơi liền phải chạy trở về, vận khí quá kém."

Giản Thành oán giận nói: "Sớm không kết hôn muộn không kết hôn, vừa vặn lúc này kết hôn, Diệp Vô Cấu nữ nhân kia quả nhiên là khắc tinh của ta."

Cung Thiên Trọng: ".............."

Giản Thành oán giận xong rồi, cư nhiên còn nói với Cung Thiên Trọng cùng tiểu Kim: "Ai, lời này đừng nói cho đại sư huynh a, y nghe xong sẽ tức giận."

Cung Thiên Trọng: "..............."

Tiểu Kim: ".............."

Cung Thiên Trọng không thể nhịn được nữa: "Lan Hải chưởng tôn cùng Linh Nguyệt chưởng tôn cần phải hồi tông môn để ăn mừng, một chiêu rút củi dưới đáy nồi này của Trần đạo hữu, làm tất cả kế hoạch của chúng ta đều thất bại."

Giản Thành một bộ dáng đương nhiên nói: "Ta biết a, nhưng mà Lan Hải chưởng tôn đều trở về, ta còn chưa trở về, ta liền có thể bị đuổi khỏi tông môn."

Cung Thiên Trọng kinh ngạc hỏi: "Ngài thật sự một chút cũng không lo lắng sao?"

Giản Thành cười cười, ngữ khí nhẹ nhàng, phảng phất như chỉ đang nói một chuyện bình thường.

"Ta vì sao phải lo lắng?" Giản Thành kỳ quái nói: "Sư huynh không phải là nói, để y tới thu phục sao?"

Giản Thành không phải không nghĩ tới chuyện kết hôn này sẽ gây ra sóng gió, mà là cho rằng những gợn sóng đó đều không phải chuyện gì to tát, cho nên mới sẽ trực tiếp bắt đầu lo lắng đến chuyện có khả năng đại điển bạn lữ sẽ mang lại phiền toái cùng ảnh hưởng cho hắn.

Cung Thiên Trọng giật mình, hắn lẩm bẩm nói: "...........ngài tin tưởng y như vậy sao?"

"Không sai, sư huynh chính là rất lợi hại." Giản Thành nghe xong cực kỳ tự hào, Trần Xuy bắt đầu buff lên: "Chuyện này giao cho sư huynh, sư huynh nhất định có thể thu phục được."

Cung Thiên Trọng trầm mặc.

Hắn không biết Giản Thành tín nhiệm với Trần Húc Chi, là gắn liền với cái gọi là yêu say đắm, hay là bởi vì hiểu rõ năng lực của Trần Húc Chi, mới nói ra như vậy.

Nhưng thân là một ma tu, Cung Thiên Trọng đặc biệt muốn hỏi Giản Thành một câu.

[ ngươi không lo lắng bị Trần Húc Chi tính kế sao? ]

Cung Thiên Trọng cảm thấy chính mình rầu thúi ruột.

Một phân tiền lương cũng không lấy được, ngược lại còn phải hao phí hai lần tâm huyết.

Hắn bắt đầu lừa dối Giản Thành: "Thì ra là thế, nhưng mà chủ nhân, ngài quên mất mục đích ban đầu sao?"

Giản Thành sửng sốt.

"Tuy rằng Trần đạo hữu có thể tự mình thu phục, nhưng ngài thật sự khoang tay đứng nhìn sao?" Cung Thiên Trọng tận tình khuyên bảo: "Đây là cơ hội tốt để ngài bày ra thực lực cùng năng lực a!"

Ngài quên chính mình muốn theo đuổi Trần Húc Chi sao?

"Ngàu có tình cảm chân thành tha thiết như vậy với Trần đạo hữu như vậy, chẳng lẽ không muốn kéo gần khoảng cách với Trần đạo hữu sao?"

"Hay là nói, ngài hiện tại cũng đã thỏa mãn?"

Thí!! Thỏa mãn cái quỷ!

Giản Thành thình lình phản ứng lại.

Đúng vậy! Cung Thiên Trọng nói không sai, đại sư huynh xác thật có thể thu phục, nhưng cứ như vậy không phải hắn có vẻ thật vô năng sao?

Phải để cho đại sư huynh nhìn thấy một mặt càng thêm ưu tú của mình mới được.

Giản Thành áy náy cực kỳ: "Đa tạ ngươi, Thiên Trọng!" nhìn xem, cảm động một cái, xưng hô cũng thay đổi.

Hắn nói: "Chỉ là kể từ đó, chuyện của ngươi nhất định phải đẩy ra sau."

Hắn muốn đuổi kịp trận mưu tính này, Giản Thành liền không thể dừng lại ở Tây Nguyệt quốc.

Cung Thiên Trọng đặc biệt hào phóng: "Sư tình gì so ra cũng đều kém hơn đại sự của chủ nhân a!!"

Hắn một bộ dáng suy nghĩ vì Giản Thành nói: "Ngài vẫn là nhanh chóng trở về đi."

Giản Thành liên tục gật đầu: "Được! Ta lập tức trở về!"

========================

Tác giả có lời muốn nói:

Cung Thiên Trọng hiện tại có chút e ngại đối với Trần Húc Chi, hắn gọi Giản Thành trở về, là nghĩ vạn nhất chính mình bị Trần Húc Chi đem trở thành pháo hôi, còn có Giản Thành có thể nói đỡ vài câu.

Cùng với Cung Thiên Trọng tương đối thiên hướng về phía Giản Thành, cho rằng Giản Thành có chút ngốc bạch ngọt, sợ Giản Thành bị Trần Húc Chi lừa 233333.

-------------------------

Tiểu Kim: Đại ca, nhị ca đã trở lại!

Trần Húc Chi: Hắn sao đã trở lại? Không phải nói muốn đến Tây Nguyệt quốc sao?

Tiểu Kim: Cung Thiên Trọng nói hắn về.

Trần Húc Chi: ...................

Truyện convert hay : Đô Thị Cuồng Kiêu

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện