Mắt nhìn nắm đấm của hai người lại một lần nữa giao nhau, đúng lúc này, bóng dáng ông cụ lại đột nhiên biến mất tại chỗ.
Chuyện gì thế này? Tất cả đều kinh ngạc hỗ lên, đợi khi bọn họ bình tĩnh lại thì phát hiện ông cụ từ bao giờ đã xuất hiện sau lưng Sở Quốc Thiên.
Giương đông kích tây ư?
Khi tất cả kịp phản ứng lại đã ngẩn người ra, bọn họ không ngờ rằng ông cụ không những võ công cao cường mà trí tuệ cũng hơn người.
Trong chốc lát, dường như bọn họ nhìn thấy cảnh tượng Sở Quốc Thiên bị đánh bay.
Ngay sau đó nụ cười trên mặt bọn họ cứng đờ lại, bởi vì không biết từ lúc nào nắm đấm của ông cụ đã bị Sở Quốc Thiên vững chắc chặn lại.
Chuyện...!Chuyện này làm sao có thể?
Tất cả người nhà họ Long suýt chút nữa thì cắn vào lưỡi, một chiêu bất ngờ như thế vậy mà lại bị chặn? Lúc này, không chỉ người nhà họ Long mà ngay cả Lão gia chủ cũng bị Sở Quốc Thiên làm cho kinh ngạc.
Nếu như nói lúc trước ông ta chỉ thăm dò Sở Quốc Thiên một chút, vậy thì bây giờ có thể xem như đã là dùng hết sức, thế nhưng ngay cả như vậy, Sở Quốc Thiên cũng có thể tiếp chiêu được, sao có thể làm được? Ông cụ không thể ngờ Sở Quốc Thiên lại mạnh đến thế, ông ta không suy nghĩ nhiều mà lập tức lại tung một cú đấm cứng rắn và dứt khoát về phía Sở Quốc Thiên.
So với hai nắm đấm lúc trước, nằm đấm này của ông cụ rõ ràng là càng mạnh mẽ càng chỉ mạng hơn, ông ta không tin Sở Quốc Thiên còn có thể chặn được nữa! Đương nhiên, đối mặt với năm đấm dùng hết sức của ông cụ, Sở Quốc Thiên không chỉ dứt khoát không chặn mà ngược lại còn thu nằm đấm của mình cố chấp đối đấu với nắm đấm của ông cụ.
Gì cơ? Trong lòng Lão gia chủ vô cùng ngạc nhiên, cảm thấy chuyện này nhất định không bình thường.
Thế nhưng khoảng cách giữa hai người lại quá gần, mặc dù trong lòng đầy bất an nhưng không đủ thời gian thu tay lại.
Âm thanh bóp nghẹt lại lần nữa vang lên, nắm đấm dùng hết sức của ông cụ thuận