Quan tài quỷ vừa xuất hiện thì nắp quan tài đã bị nó xốc lên, xông vào đám quỷ, mỗi lần đóng cái rụp xuống là để lại một lỗ thủng trong đám quỷ kia, như thể còn ngại quá chậm, Quan tài quỷ dứt khoát đứng thẳng rồi trượt trên mặt đất, xúc một mớ như một chiếc máy ủi, toàn bộ quỷ khí và quỷ vật đều thu vào trong.
Bạc Hoài biết rất rõ tính tình của Quan tài quỷ là như thế nào, nhưng Kinh Ngôn Phong và Úc Hành thì không biết, bọn họ đều rất kinh ngạc khi nhìn thấy một cái quan tài khác thường như vậy. Hai tay Tuân Kỷ đều cầm thanh thép, đánh tan nát đám quỷ đang nhào về phía mình, hắn hoàn toàn không có hứng thú với Quan tài quỷ, đã lâu như vậy rồi như Tuân Kỷ chưa từng sử dụng một loại Quỷ Khí nào khác, tất cả cả những gì hắn dùng đều là những thanh thép được mang trên người, bảy thanh thép này chính là Quỷ Khí của bản thân con quỷ, từ cấp thấp nhất cho đến bây giờ đều theo hắn, không có bất kỳ Quỷ Khí nào dễ dùng hơn những thanh thép này.
Bạc Hoài nhìn đại quân quỷ tràn ra, Linh Vực mở ra, đè bẹp nó theo chiều ngang, lập tức quét sạch tất cả những con quỷ!
Quan tài quỷ đang thưởng thức bữa ăn đứng chết trân tại chỗ, nó chậm rãi xoay người, miệng quan tài đối diện Bạc Hoài cách đó không xa, như là ở tự hỏi về tính khả thi khi nuốt chửng người này trong một ngụm.
Bạc Hoài biết Quan tài quỷ lâu nay rồi, sao có thể không đoán được nó suy nghĩ gì, con Quan tài quỷ này rất cứng đầu, cho dù rơi vào hoàn cảnh xấu nó vẫn tìm mọi cách để phản công, hiện tại đã nhận Giang Tứ là chủ, không còn tâm tư nuốt chửng Giang Tứ, nhưng thay vào đó là đặt mục tiêu vào người khác.
Thời điểm Quan tài quỷ nuốt chửng quỷ, nhìn như là đang đuổi theo quỷ vật, nhưng trên thực tế nó đang giả vờ lơ đãng đến gần Tuân Kỷ, Tuân Kỷ là nửa quỷ, rất có sức hấp dẫn đối với Quan tài quỷ, lúc trước Nitro có màng biên giới, thực lực quá mạnh, Quan tài quỷ không thể làm gì được, hiện tại hẳn là sức mạnh của Quan tài quỷ đã trở nên mạnh hơn, bắt đầu lén lút đánh chủ ý lên Tuân Kỷ rồi.
Bạc Hoài và Giang Tứ đang đứng ngoài chiến trường, nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
Bạc Hoài: "Em nhìn ra được gì?"
Giang Tứ âm thầm nghiến răng, "Nhìn ra Quan tài quỷ đang muốn tìm đường chết.". Ngôn Tình Tổng Tài
Bạc Hoài cười nhẹ một tiếng, thanh âm cứ như mang theo ma lực, lỗ tai Giang Tứ nghe thấy mà tê dại, chóp tai đỏ bừng, ra vẻ trấn định nói: "Cười cái gì?"
Bạc Hoài không nhịn được cười, "Cảm thấy rất thú vị, trước kia đều là Người trấn quỷ tranh giành Quỷ Khí đặc biệt, còn Quan tài quỷ thì ngược lại, nó không cần Người trấn quỷ tới tranh, nó thì tự mình đánh chủ ý lên Người trấn quỷ, cũng may là em có thể thu phục nó."
Giang Tứ: "......"
Thật đúng là, Quan tài quỷ chó này vừa hèn nhát vừa rẻ rúng, còn rất to gan lớn mật, nếu bị nó nhắm tới thì lúc nào cũng phải đề phòng, không cẩn thận thì sẽ bị lật xe mất thôi.
Quỷ khí xung quanh cuồn cuộn, mặt đất đột nhiên bắt đầu chấn động, Quan tài quỷ dường như cảm nhận được điều gì đó, bay thẳng vào cánh tay trái của Giang Tứ, ngay cả nắp quan tài cũng chẳng buồn đóng lại, vẫn là nắp quan tài tự chủ động chui vào tay, khung thoại bắt đầu spam trước mặt Giang Tứ.
【 Quan tài quỷ Quái Đản: Chạy mau chạy mau a a a a!!! 】
【 Quan tài quỷ Quái Đản: Nguy hiểm nguy hiểm a a a a!!! 】
【 Quan tài quỷ Quái Đản: Ba ơi giữ mạng là quan trọng nhất đó a a a a!!! 】
Cây Bách Quỷ khổng lồ loạng choạng cao lên, mặt đất nứt ra, bộ rễ dày đặc trực tiếp trồi lên khỏi mặt đất, giống như núi lở, khiến mọi người không thể đứng vững, Bạc Hoài ôm lấy Giang Tứ, miễn cưỡng dựa Linh Vực để đứng vững, quỷ khí đen nhanh phun ra khỏi mặt đát, với độ dày vượt xa quỷ khí bình thường, lao tới bao phủ mấy người bọn họ!
Giang Tứ có thể cảm nhận được rõ ràng độ ẩm mà quỷ khí mang lại, quỷ khí bên dưới Cây Bách Quỷ thế mà nồng đậm đến mức gần như có dạng lỏng, loại quỷ khí như vầy đối với Giang Tứ mà nói là một liều thuốc bổ, nhưng đối với những người khác là cực kỳ có hại, khoảnh khắc khi bọn họ tiếp xúc với loại quỷ khí này, linh quang xung quanh cơ thể trở nên ảm đạm vô cùng như là bị ô nhiễm! Bạc Hoài dùng Linh Vực bao phủ bảo vệ bọn họ, nguồn quỷ khí nồng đậm va chạm với Linh Vực phát ra tiếng xèo xèo chói tai, giá trị tinh thần của Bạc Hoài cũng nhanh chóng tiêu hao!
Mãi đến lúc này Giang Tứ mới biết được, lúc trước cậu và Đoạn Hoằng bị Bối Thân Quỷ Hà Tu một đường đuổi giết đến tận đây, không phải là Bối Thân Quỷ Hà Tu từ bỏ đuổi giết, mà là nó căn bản không dám tới gần Cây Bách Quỷ, cũng giống như nó không dám tới gần sơn cốc Máu Quỷ vậy!
Giang Tứ: "Nơi này rất nguy hiểm, cần phải rời đi trước!"
Linh Vực của Bạc Hoài vẫn còn đang chống lại quỷ khí mạnh mẽ, đôi mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm Cây Bách Quỷ.
Hắn trầm giọng nói: "Khi mỗi Quỷ Dị Tràng mở ra đều sẽ có vô số thứ quỷ dị lao ra bên ngoài, có con quỷ vô cùng mạnh, con quỷ cấp trung cấp thấp lại càng nhiều không kể xiết, nhưng bên trong Quỷ Dị Tràng này, từ lần trước khi tiến vào tôi chưa nhìn thấy bầy quỷ du đãng nào cả, ngoại trừ một ít xác sống, chỉ còn lại cấp bậc của Bối Thân Quỷ Hà Tu và phu nhân Linh Minh, điều này rõ ràng là không bình thường, bây giờ tôi đã biết những con quỷ cấp trung cấp thấp đó đã đi đâu rồi, phỏng chừng đều là chất dinh dưỡng của Cây Bách Quỷ này, hiện tại nó mang cấp bậc gì, khó mà có thể tưởng tượng được!"
Cây Bách Quỷ đã nổi điên, Giang Tứ không thể đến gần nó, nếu như không chạm vào thì sẽ không nhìn thấy thông tin về Cây Bách Quỷ, nhưng với thực lực của Cây Bách Quỷ, có khả năng rất cao là đã bước vào cấp Thần Bí!
Bạc Hoài cúi đầu nhìn người đang bảo vệ trong lòng, "Dù Dẫn Mộng có lời nhắc gì về Cây Bách Quỷ không?"
Giang Tứ ngẩn ra, hai người tựa vào rất gần, chóp mũi gần như chạm vào nhau, "Không, không có, tôi cần phải chạm vào Cây Bách Quỷ thì mới có thể biết."
Bạc Hoài nhìn chằm chằm Giang Tứ hai giây, "Nhánh cây thì có thể chứ?"
"Có thể...... Chắc vậy?" Giang Tứ còn chưa kịp phản ứng được vì sao Bạc Hoài lại hỏi vậy thì thấy hắn đã buông tay, Linh Vực mang theo Giang Tứ, ba người Kinh Ngôn Phong và linh hồn thú cưng đưa ra xa.
"Kinh Ngôn Phong, Úc Hành, Tuân Kỷ! Bảo vệ Giang Tứ cho tốt!" Bạc Hoài trịnh trọng giao phó, rồi hắn mang theo một thân quấn đầy linh quang lao vào Cây Bách Quỷ!
Giang Tứ kinh hãi, theo bản năng tiến lên nhưng lại bị Kinh Ngôn Phong bắt được, "Không có chúng ta liên lụy, một mình đội trưởng Bạc sẽ nhẹ nhàng hơn."
Tim Giang Tứ như thắt lại, lo lắng nhìn chằm chằm Bạc Hoài, mắt cũng không dám chớp một chút, tốc độ của Bạc Hoài nhanh đến cỡ nào bọn họ đều biết rõ, thế nhưng hắn còn chưa đến gần Cây Bách Quỷ thì quỷ khí nồng đậm đã bao trùm, rất nhanh bao phủ Linh Vực của Bạc Hoài thành một quả cầu quỷ khí màu đen, Bạc Hoài mang theo một luồng quỷ khí dày đặc khó khăn đến gần Cây Bách Quỷ, tốc độ rất chậm, có thể thấy được hắn đã cố gắng hết sức!
Quả cầu quỷ khí đen đang chậm rãi co lại, điều này chững tỏ Linh Vực bao phủ lấy Bạc Hoài đang tiêu hao kịch liệt, khiến cho Giang Tứ lo lắng đến mức bốc hỏa, lúc cậu chuẩn bị xông lên cứu người thì quả cầu quỷ khí đen đang thu nhỏ đột nhiên bùng nổ, sau đó nổ tung, linh quang quanh cơ thể Bạc Hoài bùng nổ, tất cả quỷ khí nồng đậm bao phủ nhanh chóng tiêu hao, Bạc Hoài nắm lấy cơ hội, nén Linh Vực thành từng nhát mỏng chém xuống nhánh cây gần nhất!
Lát cắt Linh Vực chém vào nhánh của Cây Bách Quỷ, nhánh cây không gãy nhưng lát cắt Linh Vực lại bị vỡ nát!
Lòng Giang Tứ căng thẳng vô cùng, gần như có thể đoán được cấp bậc này của Cây Bách Quỷ, giá trị tinh thần của Bạc Hoài đã đạt đến đỉnh cấp A, chỉ thiếu một bước nữa thôi là trở thành Linh Sư cấp S, loại Linh Vực ở cấp bậc này vậy mà không thể chém được một nhánh cây, rốt cuộc Cây Bách Quỷ này mạnh đến mức nào đây?!
Bạc Hoài chống trả lại quỷ khí nồng đậm, lại thử một lần nữa nhưng vẫn thất bại như cũ.
Giang Tứ hét lên, "Anh hãy dùng thanh kiếm trên người đi!"
Bạc Hoài nghe thấy tiếng hét của Giang Tứ thì lập tức rút hộp gỗ trên lưng ra, rút ra thanh trường kiếm, quỷ khí với độ dày cực cao lại một lần nữa bao trùm lấy hắn, Bạc Hoài dùng thanh trường kiếm chém ra, như là mang theo một mảnh ngân hà, luồng quỷ khí nồng đậm đang ập tới ngay lập tức biến mất!
Bạc Hoài ngẩn người một lúc rồi nắm chặt thanh trường kiếm, chém xuống một nhát vào nhánh của Cây Bách Quỷ, luồng ánh sáng màu bạc lại xuất hiện, một đoạn thân Cây Bách Quỷ cùng với nhánh cây "Ầm" một tiếng rơi trên mặt đất, quỷ khí nồng đậm phun trào ra từ vết chém!
Cây Bách Quỷ hoàn toàn điên lên rồi, những sợi rễ dày đặc đồng thời nâng mặt đất lên, luồng quỷ khí phun trào lên càng nhiều, toàn bộ khu vực đều bị bao trùm trong luồng quỷ khí ẩm ướt, tầm nhìn bị cản trở, bọn họ chỉ có thể sử dụng linh quang hộ thể để không bị quỷ khí nồng đậm ăn mòn.
Linh Vực của Bạc Hoài được mở ra, kéo theo nhánh của Cây Bách Quỷ cấp tốc rời ra xa!
Quỷ khí ẩm ướt cuồn cuộn điên cuồng, một bóng đen khổng lồ nhanh chóng hình thành, đè ép xuống Linh Vực của Bạc Hoài! Ngay khi sắp tiếp xúc với Linh Vực, một cái bóng đen thực thể đột nhiên xuất hiện, vung một quyền vào cái bóng đen dang lao từ trên không xuống! Quỷ khí nồng đậm quay cuồng bất chợt nổ tung dữ dội! Luồng quỷ khí bị đẩy ra xa như một cơn sóng khổng lồ, tầm nhìn đã trở nên rõ ràng trong một cái chớp mắt!
Vừa khôi phục được thị lực, Kinh Ngôn Phong đã lập tức nhìn sang Giang Tứ ở bên cạnh có ổn không, nhưng mà lại không thấy đâu! Hắn khiếp sợ phát hiện Giang Tứ vậy mà đã biến mất! Hắn nhìn khắp xung quanh rồi đột nhiên dừng lại, Giang Tứ không biết từ khi nào đã chạy phía sau Bạc Hoài, lúc này đang cùng với Bạc Hoài chạy trở về!
Kinh Ngôn Phong: "......"
Làm thế nào mà cậu ấy có thể đến được đó trong một khoảng thời gian ngắn như vậy?!
Bạc Hoài phát hiện tiếng bước chân phía sau, quay đầu nhìn lại thì lại là Giang Tứ, hắn vừa khiếp sợ vừa nhìn sang Kinh Ngôn Phong, phát hiện Giang Tứ không có ở đó, lúc này mới dám khẳng định người này chính là Giang Tứ!
Giang Tứ được Linh Vực của Bạc Hoài bao phủ, cuốn lấy đến cạnh người, sau đó dùng Linh Vực mang theo linh hồn thú cưng và những người khác nhanh chóng rời khỏi đây, Cây Bách Quỷ nổi điên, nhánh cây và thân mà họ cần đã có được, bọn họ cần phải nhanh chóng rời khỏi đây!
Bọn họ một đường chạy trốn tới sơn cốc Máu Quỷ, xuất hiện trong sân nhỏ nhà phu nhân Linh Minh, một đoạn thân cây đã chiếm lấy toàn bộ sân!
Bạc Hoài cất thanh trường kiếm vào hộp gỗ, mặt không cảm xúc nhìn Giang Tứ, Giang Tứ tựa như một cậu bạn nhỏ đã làm sai chuyện gì, đứng ở trong sân không dám động đậy, Bạc Hoài nhìn cậu, nhưng cậu lại không dám đối diện với Bạc Hoài.
Bạc Hoài đi đến trước mặt cậu, Giang Tứ khẩn trương đến mức móc móc ngón tay, cậu cảm thấy mình tiêu chắc rồi, nhất định là đã bại lộ, khi nhìn thấy hư ảnh quỷ khí mà Cây Bách Quỷ ngưng tụ lại, đầu óc cậu nhất thời trống rỗng, chờ đến khi cậu phản ứng lại thì đã xuất hiện sau lưng