Bạc Hoài sững sờ tại chỗ, trong lúc nhất thời, mọi nghi ngờ, suy đoán và những điều phi lý tích tụ trong lòng dường như đã tìm được lối thoát.
Nếu Giang Tứ là quỷ, Linh Văn có thể làm cậu bị thương, rất hợp lý; có thể hấp thu quỷ khí ở thế giới bên ngoài hoặc quỷ khí trong cơ thể con người, rất hợp lý; có thể nhìn thấy tấm màng biên giới mà Linh Giả và Người trấn quỷ không thể nhìn thấy, dường như cũng rất hợp lý.
Có thể đưa phu nhân Linh Minh ra ngoài giế t chết, không phải là con quỷ cường đại do cậu đưa tới, mà là chính cậu tự mình đưa đi, lúc này mới không cùng với bọn họ cùng nhau giải quyết, lúc ấy cậu bị thương không nhẹ, trên người cậuu mang theo nhiều Linh Văn phòng ngự như vậy, chỉ bằng Quỷ Ăn Mạng dường như khó có thể làm tổn thương cậu đến thế, nhưng phu nhân Linh Minh thì có sức mạnh này, suy đoán như vậy, dường như càng trở nên có lý.
Bọn họ muốn thanh trừ Cỏ Quỷ Tuyến, muốn tiêu diệt Cây Bách Quỷ, muốn giải quyết Quái vật May Vá...... Những việc mà họ muốn làm nhưng không làm được giờ đã được giải quyết, nếu Giang Tứ là quỷ, tất cả những chuyện này đều hợp lý......
Thế nhưng! Giang Tứ là con người, điểm này Bạc Hoài vô cùng chắc chắn!
Không chỉ đơn giản là một con người, cậu còn là một Linh Giả, mỗi một linh hồn thú cưng mà cậu vẽ ra đều có giá trị tinh thần rất cao, cậu là Linh Giả nhân loại hàng thật giá thật, một vị Linh Giả sao có thể sẽ vô duyên vô cớ biến thành quỷ cơ chứ?!
Cho dù có biến thành quỷ thì cũng sẽ không đột nhiên có được thực lực như vậy! Nếu thật sự là Giang Tứ tiêu diệt phu nhân Linh Minh, đối phó với phu nhân Linh Minh đã có thể bị thương đến như vậy rồi, sao cậu lại có thể tiêu diệt được Cây Bách Quỷ còn mạnh hơn phu nhân Linh Minh không biết bao nhiêu lần được chứ? Quỷ dị cũng có cấp bậc, tốc độ trưởng thành của chúng nó chậm hơn Linh Giả, cho dù Giang Tứ thực sự có phương pháp quỷ dị, thì cũng không có khả năng trong một khoảng thời gian ngắn có được thực lực như vậy!
Không hợp lý, vẫn là rất không hợp lý, khắp nơi đều là mâu thuẫn và lỗ hổng......
Không đợi Bạc Hoài rối rắm xác định xem Giang Tứ là con người hay là quỷ, mặt đất lại một lần nữa chấn động kịch liệt, Giang Tứ hư hư thực thực vẫn đứng im đó như cũ, như vậy chấn động này hiển nhiên không liên quan gì đến cậu.
Ngọn núi thấp gần như ngang bằng với mặt đất, đột nhiên phun ra ngoài vô số đá vụn, đá vụn mang theo vầng sáng trắng, khiến mặt đất trở nên mông lung, miệng núi xuất hiện một cái hố lớn, vô số xúc tu màu đen từ đáy hố phun ra, thẳng tắp nhắm lên trời!
Quỷ khí quay cuồng, tất cả đều hội tụ về phía miệng núi, quỷ khí không ngừng ngưng tụ nén lại, một quả cầu đen cực lớn xuất hiện trên trời cao!
Vô số xúc tu màu đen nối với đáy của quả cầu đen, giống như những đường gân hấp thụ chất dinh dưỡng từ ngọn núi thấp, quả cầu đen quay cuồng trên không trung, một khe mỏng xuất hiện theo chiều ngang, cái khe từ từ mở ra, một đôi mắt khổng lồ màu đỏ thình lình xuất hiện!
Bạc Hoài nắm chặt trường kiếm, tầm mắt quét về phía đá vụn trắng lăn xuống dưới chân, nơi này quả nhiên là một mỏ Linh quặng, mỏ Linh quặng xuất hiện quỷ dị, tuyệt đối là một con quỷ k hủng bố bị trấn áp ở đây!
Một con quỷ dùng cả một mỏ Linh quặng để trấn áp, thực lực hiển nhiên không thể khinh thường!
Bạc Hoài do dự nhìn về phía Giang Tứ mắt đen, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa thể chắc chắn người trước mặt này có phải là Giang Tứ thực sự không, chỉ có thể tiếp tục thử, "Cậu là Giang Tứ sao? Nếu phải, trả lời tôi một tiếng."
Giang Tứ mắt đen vẫn không nhúc nhích như cũ, không có bất cứ phản ứng gì.
Dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt đỏ như máu, quỷ khí hội tụ trên trời cao bắt đầu ép xuống, chẳng mấy chốc ngưng tụ thành những bóng người, nhanh chóng rơi xuống!
Bạc Hoài vẫn chưa xác định sự tồn tại trước mắt này có phải là Giang Tứ thực sự không, hắn vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy những bóng người xuất hiện trước mặt mình, những người đó có hình dáng và ngoại hình giống hệt hắn, trong tay cũng mang theo trường kiếm, mà đôi mắt của chúng nó, tất cả đều là màu đen!
Những bóng người đáp xuống không hề dừng lại, mà tất cả những bóng người phía sau đều là dáng vẻ của Giang Tứ, con nào trong số đó cũng đều có đôi mắt đen, ngoại hình giống Giang Tứ như đúc, không có bất cứ sự khác biệt nào, mấy chục Giang Tứ mắt đen và Bạc Hoài mắt đen, tất cả đều đang lao về phía bên này!
Bạc Hoài nhanh chóng rút lui về phía sau, trong lòng đã có kết luận, hẳn là Giang Tứ đã tới nơi này, nếu không thì những thứ quỷ dị này cũng sẽ không sao chép được hình dáng của Giang Tứ!
Giang Tứ mắt đen và Bạc Hoài mắt đen ở trước mắt này hoàn toàn khác với những thứ hàng giả xuất hiện trong hố chất nhầy đó, chúng nó có sức mạnh tương đương với bản gốc, khi Bạc Hoài dùng Linh Vực để lui lại, những thứ phỏng chế chen chúc đó cũng đồng thời dùng Quỷ Vực màu đen, tốc độ không hề chậm hơn Bạc Hoài bao nhiêu hết!
Nhiều năm như vậy, Bạc Hoài đã gặp qua đủ loại quỷ dị, những con quỷ bắt chước con người hay ngụy trang thành con người hắn cũng đã gặp qua, thế nhưng đối với những con quỷ trước mắt này, ngay cả năng lực của chính chủ mà vẫn có thể phỏng chế, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được!
Thế nhưng, những thứ phỏng chế này đã biến Linh Vực của hắn thành Quỷ Vực, đồng thời làm mất đi những lợi thế tự nhiên mà Linh Vực nên có!
Linh Vực của Bạc Hoài bao phủ qua, bao trùm tất cả những kẻ phỏng chế đang lao về phía hắn, những kẻ phỏng chế đã thả Quỷ Vực của nó ra trong Linh Vực để đảm bảo sự an toàn của chính chúng nó, Bạc Hoài dùng tốc độ cực nhanh xông lên liều mạng mấy nhát kiếm với những kẻ phỏng chế, mỗi lần va chạm thì Linh Khí đều có thể lấy đi một đám quỷ khí, một kẻ phỏng chế bình quân chỉ cần ba nhát kiếm là có thể giải quyết, thế nhưng số lượng lại quá nhiều, cho dù Bạc Hoài có ưu thế Linh Giả nhưng vẫn rất khó khăn.
Sau khi liên tiếp chém giết mấy kẻ phỏng chế, Bạc Hoài bớt chút thời gian nhìn kẻ phỏng chế Giang Tứ, những kẻ phỏng chế Giang Tứ vốn ban đầu chen chúc xông lên lại không tham gia vào hàng ngũ tấn công Bạc Hoài, chúng nó lặng lẽ đứng trên đống đá vụn, nhìn cuộc chém giết hỗn loạn trong Linh Vực, cực kỳ giống như một nhóm quần chúng vây xem, giống như là không hề có hứng thú với trận ẩu đả này vậy, rồi những kẻ phỏng chế Giang Tứ đồng thời xoay người, nhìn vào đôi mắt to lớn đẫm máu lơ lửng trên không trung.
Trước khi Bạc Hoài có thể suy nghĩ cẩn thận tại sao những kẻ phỏng chế Giang Tứ lại khác thường như vậy, thì đã thấy xung quanh cơ thể của những kẻ phỏng chế Giang Tứ bùng nổ quỷ khí, bay cao về phía bầu trời, tấn công vào đôi mắt đẫm máu trên không trung!
Bạc Hoài: "......"
Từ trước đến nay Giang Tứ đều đi trên con đường không tầm thường, không ngờ những kẻ phỏng chế này thậm chí còn có thể bắt chước được điều này!
Chiến trường phân thành hai phe, một bên là Bạc Hoài chém giết kẻ phỏng chế của chính hắn, một bên là kẻ phỏng chế Giang Tứ đang chém giết với đôi mắt đẫm máu!
Đôi mắt đẫm máu khổng lồ như bị chọc giận, quỷ khí cuồn cuộn, càng có nhiều kẻ phỏng chế Giang Tứ xuất hiện hơn, chúng nó không hề chú ý tới chiến trường bên Bạc Hoài, mà là chĩa mũi nhọn vào những kẻ phỏng chế đang nổi loạn, một cuộc hỗn chiến diễn ra trên không, kẻ phỏng chế đánh nhau với kẻ phỏng chế, kẻ phỏng chế đánh với đôi mắt đẫm máu, đôi mắt đẫm máu lại đánh nhau với kẻ phỏng chế......
Bạc Hoài một bên xử lý những kẻ phỏng chế chính mình, một bên quan sát trận chiến trên không, hắn đã hoàn toàn bối rối, không rõ đôi mắt đẫm máu này đang làm cái gì, nó tạo ra một đám quỷ hình người tấn công chính mình, rồi lại tạo ra một đám quỷ hình người khác tấn công đám quỷ hình người kia......
Bạc Hoài xử lý kẻ phỏng chế trong tay xong, rồi lại nhìn lên không trung, một chiếc búa khổng lồ màu đen ngưng tụ quỷ khí đột nhiên xuất hiện, kẻ phỏng chế Giang Tứ bị quỷ khí bao quanh, chúng đang truyền quỷ khí vào chiếc búa khổng lồ đen, chiếc búa khổng lồ đó đầu tiên là quét qua, tiêu diệt một đám kẻ phỏng chế cứ luôn dây dưa, rồi mục tiêu tiếp theo của chiếc búa đen là đôi mắt khổng lồ đẫm máu!
Ầm ——!!!
Chỉ với một búa, quỷ khí nổ tung, quét sạch những thứ quỷ dị!
Bạc Hoài nhanh chóng tự bỏ những kẻ phỏng chế, tạo một tầng Linh Vực thật dày chắn xung quanh mình, ngăn chặn những năng lượng quỷ dị ảnh hưởng đến hắn!
Vừa mới tiếp xúc, tầng tầng Linh Vực đã vỡ vụn, một luồng ánh sáng chói mắt xuất hiện trước mặt Bạc Hoài, đó là Linh Văn phòng ngự trung đẳng mà hắn mang theo bên người, đây là lần đầu tiên bị kích hoạt, chỉ xuất hiện trong chớp mắt đã bị đánh nát, linh quang trường kiếm trong tay Bạc Hoài bành trướng, hình thành một cái chắn, chặt chẽ bảo vệ Bạc Hoài ở phía sau!
Chờ tất cả mọi chuyện bình tĩnh lại, Bạc Hoài nhìn về phía Linh Khí trong tay, linh quang ảm đạm, hiển nhiên cũng đã bị tiêu hao không nhỏ.
Lại nhìn xung quanh một lần nữa, trống rỗng, không còn một kẻ phỏng chế nào, ngay cả quỷ khí cũng trở nên loãng hơn, đôi mắt đẫm máu khổng lồ kia đã biến mất không thấy đâu, không biết là đã bị tiêu diệt hay là chạy thoát.
Bạc Hoài đứng lặng tại chỗ một lát, quá yên tĩnh, không hề nghe thấy một chút thanh âm nào, hắn nhất thời không biết đi đâu để tìm Giang Tứ, con quỷ mắt đen đó không phải là Giang Tứ, vậy Giang Tứ đi đâu rồi?
Bạc Hoài vừa định rời đi thì đột nhiên nghe thấy một tiếng "Rầm" vang lên từ miệng núi, Bạc Hoài vừa quay người thì nhìn thấy một cỗ quan tài đen vụt ra khỏi miệng núi, cấp tốc chạy trốn thật xa!
Bạc Hoài: "......"
Bạc Hoài không một chút suy nghĩ, lập tức đuổi theo!
Quan tài quỷ di chuyển rất nhanh, nhưng Linh Vực của Bạc Hoài lại càng nhanh hơn, rất nhanh hắn đã chặn đường của Quan tài quỷ. Mà Quan tài quỷ vô cùng quyết đoán, nó xoay người sang hướng khác tháo chạy, giống như rất sợ hãi Bạc Hoài.
Bạc Hoài nhíu mày, lại đuổi theo lần nữa, lần này hắn không chần chờ nữa mà tung chân đá một cước, Quan tài quỷ bay lên không trung rồi rơi xuống đất, nắp quan tài bị văng ra, nhưng rất nhanh lại nhanh chóng trở về, một lần nữa đóng kín rồi tiếp tục chạy trên mặt đất, trốn thoát nhanh nhất có thể!
Bạc Hoài dùng kiếm đâm vào con đường phía trước của Quan tài quỷ, Quan tài quỷ thiếu chút nữa là va chạm với Linh Khí, lập tức muốn lui lại, nhưng đường lui lại bị Bạc Hoài chặn đứng, Quan tài quỷ hoàn toàn không có đường trốn.
Trong lòng Bạc Hoài trầm xuống: "Giang Tứ đâu?"
Quan tài quỷ giả chết, coi như bản thân không hiểu tiếng người.
Bạc Hoài đi tới, rút thanh trường kiếm cắm trên mặt đất ra, Quan tài quỷ nắm lấy cơ hội muốn trốn thoát lần nữa, nhưng lại bị sợi Linh Vực mỏng của Bạc Hoài cuốn lấy, giá trị tinh thần trên người Bạc Hoài đã tiêu hao quá nhiều, hắn không có ý định lãng phí giá trị tinh thần trên người Quan tài quỷ.
Bạc Hoài kéo Quan tài quỷ theo đường cũ trở về, Quan tài quỷ vụt ra khỏi miệng núi, nói không chừng Giang Tứ đang ở dưới đó.
Bạc Hoài kéo Quan tài quỷ một mạch trở về, hắn đứng ở rìa miệng núi nhìn xuống, có một vầng sáng mờ ảo, bên trong đều là Linh quặng, phía dưới là một không gian rộng lớn, không thấy Giang Tứ, Bạc Hoài túm lấy Quan tài quỷ nhảy vào miệng núi, Quỷ Quan giãy giụa muốn thoát, nhưng vẫn bị cưỡng ép lôi xuống.
Toàn bộ mỏ quặng đều được một vầng sáng mờ ảo chiếu sáng, liếc nhìn xung quanh, không hề thấy bóng dáng của Giang Tứ đâu, mà Quan tài quỷ bị cuốn lấy, nhân lúc Bạc Hoài đang tìm kiếm Giang Tứ thì xoạc một phát lao về phía Bạc Hoài, lại muốn đánh lén hắn!
Bạc Hoài chém trường kiếm của mình, Quan tài quỷ đối mặt với nguy hiểm thì dừng lại, suýt chút nữa là va vào Linh Khí, đánh lén không thành công, chỉ có thể tháo chạy, Quan tài quỷ tỏa ra quỷ khí nồng đậm, thoát khỏi sợi Linh Vực mỏng, một lần nữa hướng về phía miệng núi chạy ra ngoài!
Bạc Hoài theo sát nó, sợi Linh Vực mỏng lại một lần nữa quấn lấy Quan tài quỷ, cái quan tài này thực lực mạnh hơn thì lá gan cũng phình to hơn, nó bị sợi Linh Vực kéo lấy hung hăng nện trên mặt đất, nắp quan tài văng ra thật sa, Quan tài quỷ vừa lật thân lại, nắp quan tài lại