Khung thoại đột nhiên xuất hiện nhắc nhở.
【 Linh Thể thuần khiết hoàn thành 78%, 79%...... Bây giờ trước mặt ngươi có một cái nồi lớn, ngươi là đang muốn làm hỏng việc hay là lưu trữ phiếu cơm trường kỳ của mình, đây là một vấn đề vô cùng nghiêm túc, nếu bỏ lỡ cơ hội thăng cấp này, việc đuổi Quỷ Diện Đằng ra khỏi Linh Thể là gần như không có khả năng. 】
【 Nhắc nhở hữu nghị: ① Có một sự khác biệt một trời một vực giữa thực lực của Linh Thể thuần khiết và Linh Thể hỗn tạp; ② Linh Thể thuần khiết có được một sức mạnh quỷ dị cấp Thần Bí; ③ Không thể trục xuất hoàn toàn Quỷ Diện Đằng, một sợi dây leo tương thích với trái tim của Linh Thể khi Linh Thể này được thành hình, dưới tình huống không thương tổn Linh Thể thì không thể hoàn toàn nhổ nó ra, có thể đuổi Quỷ Diện Đằng ra ngoài cơ thể, để cho Linh Thể thuần khiết càng thêm tiếp cận đến mức trăm phần trăm, hoặc là đồng hóa lũ dây leo kia, biến những sợi dây leo đó trở thành một phần của Linh Thể thuần khiết, hoàn thành một Linh Thể thuần khiết trăm phần trăm. 】
Không cần xem những lời nhắc nhở hữu nghị, Giang Tứ cũng sẽ quyết đoán lựa chọn đuổi Quỷ Diện Đằng đi, Quỷ Diện Đằng vẫn luôn lưu lại trong cơ thể, Bạc Hoài quá thống khổ rồi, còn phải luôn luôn đề phòng Quỷ Diện Đằng phản công, chi bằng trực tiếp đuổi đi.
Giá trị tinh thần của Bạc Hoài vẫn đang tăng lên, Giang Tứ giờ phút này nào còn để ý tới mặt đỏ tim đập eo tê chân mềm nữa, giọng nói của cậu vô cùng bình tĩnh, "Em sẽ áp chế quỷ khí đang tăng lên, anh hãy dùng giá trị tinh thần đang tăng nhanh của mình đuổi Quỷ Diện Đằng đi, đây là cơ hội duy nhất!"
Mọi tâm tư kiều diễm lập tức biến mất, Bạc Hoài nghe theo chỉ thị của Giang Tứ, lợi dụng giá trị tinh thần đang bành trướng tấn công vào Quỷ Diện Đằng, khiến cho nó không thể không rút khỏi cánh tay trái, Quỷ Diện Đằng không cam lòng, mấy lần phản công đều bị Giang Tứ chặt chẽ áp quỷ khí xuống, không thể trưởng thành được nữa.
Dưới sự liên thủ bức bách của Giang Tứ và Bạc Hoài, Quỷ Diện Đằng không thể không đâm thủng ngón giữa tay trái của Bạc Hoài, Quỷ Diện Đằng đen nhánh giương nanh múa vuốt bò ra từ máu thịt của Bạc Hoài, nó phô một khuôn mặt quỷ nhỏ to bằng móng tay, đang không ngừng quấn quanh ngón giữa của Bạc Hoài, vô cùng không cam lòng.
Trấn chiến tranh đoạt lãnh địa không hề nhượng bộ, Quỷ Diện Đằng đã bị trục xuất, cơ thể Bạc Hoài đã hóa thành Linh Thể thuần khiết, Quỷ Diện Đằng muốn quay đầu lại đã là việc không có khả năng, không thể rời đi, không thể quay về, Quỷ Diện Đằng cùng đường chỉ có thể mắc kẹt vào ngón giữa của Bạc Hoài, khi giá trị quỷ khí giảm xuống chỉ còn một con số, Quỷ Diện Đằng không còn lăn lộn đã hoàn toàn thành thật, nó gắt gao siết chặt lấy ngón giữa tay trái Bạc Hoài và không còn cử động nữa.
Giá trị tinh thần của Bạc Hoài đang tăng lên cũng dừng lại, tất cả đều vừa vặn tốt.
【 Giá trị tinh thần: 60.000; cấp bậc giá trị tinh thần: Linh Sư; cấp bậc Linh Vực: S; Linh Khí: 60.000; độ tinh khiết của Linh Thể: 99%. Đánh vỡ gông cùm xiềng xích, bước vào Linh Sư, ngươi đã làm được nhiều điều mà ngay cả những Linh Giả cũng không dám nghĩ tới, Linh Sư cùng với Linh Thể, trời sinh tuyệt phối, những chuyện mà Linh Sư khác không làm được, ngươi lại có thể làm. 】
【 Quỷ Diện Đằng, giá trị quỷ dị: 9, Quỷ Linh hoàn thành 20%, Quỷ Diện Đằng đang tự bế, nó là một dây leo tội nghiệp đã mất đi lãnh thổ, thôi vậy đi, Quỷ Diện Đằng đã không muốn nỗ lực nữa, nó phải làm một dây leo không có ước mơ, không có việc gì chớ quấy rầy nó, có việc cũng đừng tới tìm nó, cứ coi như nó đã chết đi. 】
Sau khi thành công đuổi Quỷ Diện Đằng đi, trạng thái mặt đỏ tim đập vừa biến mất đã quay lại, hơi thở lạnh lẽo của người đàn ông khiến đầu Giang Tứ choáng váng.
Chờ đến khi Bạc Hoài cuối cùng cũng chịu buông ra, ánh mắt Giang Tứ né tránh, không dám nhìn thẳng vào hắn, cậu cảm thấy cơ hơi ngượng ngùng.
Mà Bạc Hoài lại nhìn vô cùng quang minh chính đại, làn da của Giang Tứ vốn trắng nõn tinh tế, giờ phút này gò má, lỗ tai và cổ đều bị sắc đỏ bao trùm, một tầng hơi mỏng, thoạt nhìn giống như một quả đào mọng nước, vô cùng mê người.
Hầu kết Bạc Hoài lăn lộn, hắn đang rất muốn tóm lấy người hôn đến mức không thể hô hấp, khiến em ấy phải run rẩy trong vòng tay hắn, khiến em ấy...... Không thể suy nghĩ nữa, nếu tiếp tục nghĩ sẽ rất xấu hổ đó.
Đến khi nào thì cậu nhóc này mới có thể thông suốt đây? Hắn chờ đợi vất vả quá rồi.
Giang Tứ lặng lẽ nhìn về phía tay trái của Bạc Hoài, hắn luôn thích mang găng tay để che đậy Quỷ Diện Đằng, lần này bởi vì lòng bàn tay trái bị thương nên không có mang găng tay, bên trên ngón giữa thon dài hữu lực, bất thình lình có một sợi dây leo màu đen quấn lấy tạo thành một tạo hình độc đáo, phía trên dây leo còn có một khuôn mặt quỷ đen to bằng móng tay, nhìn như vậy, tay trái của Bạc Hoài trông giống như đang đeo một chiếc nhẫn.
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ nhìn vị trí mà Quỷ Diện Đằng chiếm giữ, trong lòng không hiểu sao lại cảm thấy chói mắt, càng nhìn Quỷ Diện Đằng lại thấy nó càng xấu, càng nhìn lại càng thấy không vừa mắt.
Nó dựa vào cái gì mà có thể chiếm giữ cơ thể Bạc Hoài chứ, cho dù đã bị đuổi ra mà cũng muốn dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng, hoàn toàn không thể cắt đứt sạch sẽ!
Trong lòng Giang Tứ khó chịu, cho nên cậu đã nói hết những lời nhắc nhở hữu nghị của khung thoại với Bạc Hoài, vô cùng vô cùng nhấn mạnh điểm cuối cùng, đồng hóa sợi dây leo này, biến nó trở thành một phần của Linh Thể thuần khiết, như vậy Giang Tứ có thể miễn cưỡng cho rằng, Quỷ Diện Đằng và Bạc Hoài đã cắt đứt sạch sẽ.
Bạc Hoài chú ý tới đôi mắt nhỏ cứ lén nhìn của Giang Tứ, hắn nâng tay trái lên nhìn thoáng qua, "Trông có giống một chiếc nhẫn không?"
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ giận tới xù lông, nếu như không phải lo lắng sẽ làm tổn thương Bạc Hoài, cậu hận không thể kéo nó ra rồi ném đi ngay lập tức!
Bạc Hoài nhìn dáng vẻ tức giận của cậu, khóe miệng cong lên, "Trông giống như chiếc nhẫn em trao cho tôi không?"
Giang Tứ sửng sốt, "Không giống, em không......"
Bạc Hoài nhướn mày, "Nếu không phải em giúp tôi kéo Quỷ Diện Đằng tới cánh tay trái, không phải em giúp tôi áp chế Quỷ Diện Đằng, không phải em đề nghị tôi đuổi Quỷ Diện Đằng đi, thì nó cũng sẽ không xuất hiện ở chỗ này, em làm từng bước một, để nó biến thành chiếc nhẫn trên tay tôi, tôi đây là bị em giăng bẫy rồi."
Giang Tứ: "......"
Giang Tứ cứng họng, cả khuôn mặt đỏ bừng, ngay cả đôi tai cũng ráng đỏ.
Cho dù có ngốc đến đâu, cậu cũng biết rằng nhẫn này không thể tùy tiện đưa, đặc biệt là chiếc nhẫn đeo ở ngón giữa của bàn tay trái, điều này đại biểu cho cái gì?
Giang Tứ lại một lần nữa nhìn lén Quỷ Diện Đằng, dường như cảm thấy trông cũng không còn xấu nữa, nếu là do mình đưa, vậy, vậy thì sau này có thể đối xử với nó tốt hơn một chút, nếu như nó không hành động như một con yêu.
Giang Tứ mặt đỏ tai hồng, quyết định sau khi trở về cậu sẽ tìm kiếm ý nghĩa của việc đeo nhẫn ngón giữa, cậu nhanh chóng nói sang chuyện khác, "Vậy, vậy con Khô Lâu Quái này phải làm sao bây giờ?"
Không thể niêm phong cũng không thể phong ấn, nếu như cứ để nó ở đây, để nó hấp thụ đủ quỷ khí xung quanh, trong vòng một giây nó có thể đầy máu sống lại.
Giang Tứ nhìn cánh tay trái mình, cấp bậc của Khô Lâu Quái quá cao và có cả thực thể, Quỷ Vực và quỷ khí của cậu rất khó cắn nuốt, chẳng lẽ phải dùng hàm răng sắc của Thi Khôi Tổ Trùng gặm nó sao?
Nghĩ đến đây, Giang Tứ lại lén nhìn Bạc Hoài, hay là thôi đi, hấp thu quỷ hay quỷ khí thì có thể hấp thu, nhưng ăn luôn một Khô Lâu Quái có thực thể cũng không khác gì ăn một thi thể, đừng nói Bạc Hoài có thể tiếp thu hay không, mà bản thân Giang Tứ cũng cảm thấy khó chịu.
Bạc Hoài không chọc Giang Tứ nữa, hắn nhìn Khô Lâu Quái trên mặt đất lâm vào trầm tư, hắn không hiểu tại sao ở đây lại đột nhiên xuất hiện hai con quái vật cấp cao như vậy, Quỷ Tướng Quân là bị Linh Văn chiêu quỷ đánh thức, điều này có thể lý giải, nhưng con Khô Lâu Quái này đến từ đâu?
Giang Tứ như là nhìn ra sự nghi ngờ của Bạc Hoài, cậu cẩn thận nói: "Con Khô Lâu Quái này xuất hiện ở đây là do em."
Bạc Hoài nhìn về phía cậu, trong mắt không gợn sóng, như thể là trên người Giang Tứ dù phát sinh chuyện gì khác thường hắn cũng không thấy kỳ quái một chút nào.
Giang Tứ siết chặt ngón tay, cậu biết có thể tin tưởng người trước mặt, nhưng cậu vẫn không khỏi căng thẳng, "Em, lúc mà em sử dụng năng lực quỷ dị, có khả năng nhất định sẽ gây ra những sự kiện quỷ dị, lúc trước ở trấn Cương Tây, từng con quỷ thắt cổ trên cây đa lớn kia là do em tạo ra, lần này cũng thế, theo sự tăng lên của năng lực quỷ dị của em, cấp bậc của sự kiện quỷ dị được tạo ra cũng sẽ càng ngày càng cao......"
Lần này cấp bậc của Khô Lâu Quái không được khung thoại đưa ra rõ ràng, nhưng từ sức mạnh của nó mà nói, cơ bản có thể xác định là cấp Thần Bí không thể nghi ngờ, nếu không cũng sẽ không có khả năng ép trường kiếm nhận Bạc Hoài làm chủ nhân và tiến vào trạng thái cấp S, chỉ có khi đạt tới cấp độ này thì mới có thể khống chế được thứ ma quái này.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Chiều Hư
3. [Ngôn Tình] Buông Tay
4. Trăng Sáng Ngàn Dặm Gửi Tương Tư
=====================================
Bạc Hoài trầm mặc, có thể kích hoạt được thứ đáng sợ như vậy, năng lực quỷ dị của Giang Tứ đã đạt tới trình độ nào?
Bạc Hoài: "Là chỉ kích hoạt ở thế giới bên ngoài, hay là cũng sẽ kích hoạt trong Quỷ Dị Tràng?"
Giang Tứ: "Hẳn là chỉ có thế giới bên ngoài."
Mặc dù khung thoại không nói rõ, nhưng theo những gì diễn ra trong khoảng thời gian này, hẳn là chỉ có tại thế giới bên ngoài mới xảy ra việc kích hoạt sự kiện quỷ dị.
Bạc Hoài nhìn về phía Giang Tứ, trong lòng Giang Tứ thấp thỏm, giống như một đứa nhỏ đang chờ người lớn phê bình.
Bạc Hoài nói: "Sau này ở thế giới bên ngoài, không đến mức bất đắc dĩ thì em đừng dùng năng lực quỷ dị."
Nếu như lại dẫn đến một con quỷ kh ủng bố khác, việc có thể thuận lợi giải quyết hay không vẫn chưa biết, lần này là hắn lâm thời đột phá, trở thành Linh Sư, lúc này mới tạm tời áp chế được con quỷ này, nếu như không có hắn, Giang Tứ lại dùng năng lực quỷ dị đánh bừa, tiếp tục kích hoạt các sự kiện quỷ dị, từng con quỷ kh ủng bố liên tiếp xuất hiện, vậy thì hậu quả kia thật không dám tưởng tượng nổi.
Giang Tứ liên tục gật đầu, cậu vẫn luôn nghĩ như vậy, chỉ cần không cần dùng đến năng lực quỷ dị thì cậu sẽ tuyệt đối không dùng.
Hai mắt Giang Tứ sáng như sao, "Nghe nói Linh Thể thuần khiết có năng lực tiêu diệt được quỷ cấp Thần Bí, anh thử một chút xem sao?"
Quả thực Bạc Hoài cũng muốn thử một lần, trong tình huống bình thường Linh Giả cũng rất khó để gi ết chết được con quỷ cấp Lệ Quỷ, cơ bản đều là phong ấn, cấp bậc con quỷ càng cao thì càng khó tiêu diệt, tựa như bây giờ, hắn có thể tấn công Khô Lâu Quái không có năng lực phản kháng, nhưng lại không có biện pháp để tiêu diệt nó, nếu như Dù Dẫn Mộng đã đặc biệt đề xuất rằng Linh Sư có được Linh Thể thuần khiết thì có năng lực tiêu diệt được quỷ cấp Thần Bí, vậy thì hiện tại hẳn là có thể hoàn toàn tiêu diệt được con quỷ cấp Thần Bí này.
Bạc Hoài đi về phía Khô Lâu Quái khổng lồ, linh quang giống như nước chảy không ngừng trào ra cuồn cuộn từ tay phải hắn, dòng linh quang chảy trên người Khô Lâu Quái khổng lồ, rất nhanh đã bao phủ khắp cơ thể, Giang Tứ chỉ nghe thấy tiếng xèo xèo, linh quang nồng đậm của Bạc Hoài dường như là đang ăn mòn Khô Lâu Quái, Giang Tứ nghe thôi mà cũng thấy đau.
Linh quang của Linh Sư rất khác với linh quang của Linh Giả bình thường, của Linh Giả bình thường chỉ là ánh sáng, trong suốt và loãng, vô cùng giòn, mà linh quang của Linh Sư thì giống như một dòng nước đang chảy, đặc sệt dày nặng, uy lực kinh người!
Giang Tứ trợn tròn mắt trong những tiếng xèo xèo, Khô Lâu Quái khổng lồ đang dần thu nhỏ lại!
Bạc Hoài: "Quả nhiên, hình thể của Khô Lâu Quái cũng không bình thường, xương cốt của nó đều ngập tràn quỷ khí."
Điểm này được Bạc Hoài phát hiện ra khi hắn đối đầu với Khô Lâu Quái, mỗi lần va chạm, linh quang của Bạc Hoài sẽ