“Trợ lý Thẩm, bộ lễ phục này là tự tay cậu Dạ của chúng ta chọn vậy đây.
Tiêu Túc không nhịn được lên tiếng nói một câu.
“Hả?“ Thẩm Kiểu rõ ràng vẫn chưa theo kịp, mờ mịt đưa mắt nhìn Dạ Mạc Thâm, lần đầu tiên Dạ Mạc Thâm tránh ánh mắt của cô, cười lạnh cãi: “Tôi chọn? Sao tôi không biết chuyện này?”
Tiêu Túc: “Đúng đúng đúng, là tôi chọn, tôi nói nhầm rồi trợ lý Thẩm.”
Thẩm Kiều: “…”
Trong lòng Tiêu Túc thầm oán thán: “Cậu chủ Dạ, anh có thể kỳ quặc hơn nữa không?”
Tiêu Túc không hiểu lắm về thái độ Dạ Mạc Thâm đối xử với Thẩm Kiều, nhưng phận là cấp dưới nên đành phải tỏ vẻ cái gì cũng không biết.
“Còn chưa đi?“ Dạ Mạc Thâm nhắc nhở Thầm Kiều, lúc này Thẩm Kiều mới tiến lên đẩy xe lăn cho anh.
Ba người cùng nhau vào thang máy, sau đó lên xe, không bao lâu nữa sẽ tới địa điểm tổ chức bữa tiệc.
Nhưng mà trên đường đi, Thẩm Kiều chú ý tới cảnh sắc ven đường, tuyệt nhiên vẫn không thấy cái hồ Dạ Mạc Thâm nói, cho đến khi xuống xe, Thẩm Kiều mới chợt hiểu ra. Cô bị Dạ Mạc Thâm đùa bỡn!
Làm gì có cái hồ nào, từ đầu đến cuối đều là lừa đảo.
Nghĩ đến đây, Thẩm Kiều tức giận đầy anh lên: “Anh lại lừa gạt tôi, từ lúc đến đây tôi có thấy cái hồ nào đâu!”
Nghe xong, Dạ Mạc Thâm không kìm được cong môi, “Ngốc.”
Bởi vì giọng nói của anh quá nhỏ nên Thẩm Kiều vốn không nghe rõ, cô nghiêng người về phía trước theo phản xạ: “Cái gì?”
Dạ Mạc Thâm quay đầu nhìn sang, đúng lúc bắt gặp cô đang nghiêng người, lộ ra cảnh xuân trước ngực, hô hấp của anh đình trệ, “Ngẩng đầu.”
Thẩm Kiều không hiều nên vẫn ngầng đầu lên theo lời anh nói.
“Không được cúi đầu.“ Ở đây nhiều người hỗn tạp, cô vừa cúi đầu đã đề lộ cảnh xuân.
Anh thấy thì không sao, nhưng nghĩ đến việc người khác cũng có thể nhìn thấy, Dạ Mạc Thâm thầm cảm thấy rất không vui.
Đáng chết, anh nên chọn cho cô một bộ váy kín đáo một chút.
Thẩm Kiều cảm thấy khó hiểu:
“Rốt cuộc là thế nào?”
“Cô có thể ra dáng phụ nữ đàng hoàng một chút không?”
Nghe xong, Thầm Kiều trợn tròn hai mắt: “Tôi có chỗ nào không giống phụ nữ đàng hoàng?”
Thẩm Kiều cúi đầu nhìn bộ váy trên người mình, phát bực mà cười:
“Cậu Dạ, váy là do anh chọn đấy chứ? Bây giờ nói tôi không giống phụ nữ đàng hoàng, không thấy tự vả sao?”
Dạ Mạc Thâm: “Chẳng phải Tiêu Túc nói, váy là do cậu ta chọn sao?”
Tiêu Túc đứng kế bên: “Thành thật xin lỗi, lần sau tôi nhất định sẽ chọn cái kín đáo hơn.”
Dạ Mạc Thâm tặng Tiêu Túc một ánh nhìn cảnh cáo, Tiêu Túc chỉ có thể kêu khổ trong lòng cả ngày.
Dạ Mạc Thâm bước vào hội trường, đám đông xôn xao, mặc dù 4o vợ dann traoz nương 3/:…ọng vao co anh đang ngồi trên xe lăn, nhưng nhà họ Dạ ở phía Bắc thành phố là dòng họ có địa vị đứng đầu, Dạ Mạc Thâm lại là tổng giám đốc tập đoần Dạ thị, sự xuất hiện của anh dĩ nhiên là thu hút ánh mắt của vô số người.
Khi ánh đèn và ánh mắt đều rơi trên người Dạ Mạc Thâm, Thẩm Kiều ở bên cạnh anh đương nhiên cũng không bị cho ra rìa, dù sao hôm nay Thẩm Kiều cũng mặc một chiếc váy dạ hội dài màu xanh xám nhạt, mái tóc dài quyến rũ buông trên vai một cách duyên dáng, xem chừng rất có phong thái dịu dàng yên tĩnh qua năm tháng. Tất nhiên cũng hấp dẫn ánh mắt của không ít các quý ông và quý bà đang có mặt tại đây.
Số lần Dạ Mạc Thâm tham dự tiệc tùng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng khoảng cách thời gian giữa các bữa tiệc lại rất lâu, tứ ngày đầu anh vào tập đoàn Dạ thị đến bây giờ đã được vài năm, số lần anh tham dự tiệc tùng ước chừng chỉ có 5-6 lần.
Nhưng anh toàn từ chối cơ hội mỗi khi được mời đến các buổi dạ tiệc thương mại, hoặc giả sử như có người cố ý muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho con gái, mời anh đến tham dự, cũng không mời được anh.
Lâu dần, hình tượng của Dạ Mạc Thâm ở trong giới thượng lưu trở nên rất thần thánh.
Người đàn ông này bí ẩn không lường được, làm việc lại mạnh mẽ như sấm rên gió cuốn, mặt mũi khôi ngô, còn có đầu óc kinh doanh.
Nhưng, trước đến giờ anh chưa từng dính vào phụ nữ, nên bên ngoài dần lan truyền tin đồn rằng anh bị bất lực, lâu ngày, mọi người đều coi tin đồn này là sự thật.
Vào lúc này, cho dù có bao