"..." Vân Khanh trừng to hai mắt, WTF?!"Tiểu Vân Vân, tao là có ý gì vậy?""..."Lực tay của Vân Khanh cũng không cầm được cọ trang điểm nữa, trừng mắt nhìn gương mặt đã được trang điểm mỏng trong gương, từ từ đỏ.Cái miệng tùy tiện kia, nói gì vậy... Trước mặt con nhỏ sao có thể nói cô như vậy, cho dù là nói người phụ nữ khác, cũng không thể nói được.Cô thầm hiểu, hiểu ra được cái chữ "tao" kia trong miệng của anh, không hiểu sao má lại càng đỏ."A, con muốn đi nhà vệ sinh."Vân Khanh yên lặng để cọ xuống, xách cách tay mập mạp của bé lên, ôm bé đi nhà vệ sinh.Mười ba cởi quần nhỏ, nhưng vẫn đánh rắm nhỏ.Sau đó xấu hổ quay đầu nhìn Vân Khanh.Vân Khanh cười: "Đánh rắm nhiều một chút thì thân thể mới khỏe mạnh, không cần xấu hổ đâu...""A..." vẻ mặt của bé nhếch miệng lên, cúi đầu đi tiểu một lần, hai lần, ba lần...Tổng cộng mười lần, mới kéo quần lên.Vân Khanh ngượng ngập, "Không cần run nhiều vậy đâu, bảo bối, bình thường ba lần là được rồi.""Nhưng mà mỗi lần cha đều phải run đúng mười lần, bộ dạng này, con học được rồi.""..." Vân Khanh vô thức nói fuck.Gì mà đam mê.Thượng bất chính hạ tắc loạn, dạy con chuyện gì không biết.....Rất nhanh đã đến giữa trưa, Vân Khanh lái xe chở bác sĩ Lý đi đến hội quán Bích Vân, hôm nay muốn tiếp đãi một đối tác quan trọng, trên dưới phòng khám đều rất coi trọng.Hội quán Bích Vân là một nhà hàng phong cách cổ, nằm ở trong thủy tạ, vẻ đẹp tĩnh mịch rất khác lạ.Ghế lô trong đó dùng bình phong ngăn cách, trên trần treo rất nhiều đèn lồng, không gian mở rộng lịch sự tao nhã.Lúc vào cửa còn thấy tranh mỹ nữ.Bác sĩ Lý đi mấy bước thì dừng lại: "wow, nơi này tuyệt thật.""Anh nhìn xong thì đừng căng thẳng quá." Vân Khanh nói một câu, dẫn đầu đoàn đi theo hành lang vắng vẻ, đi đến một bình phong, liền chỉnh lại quần áo, vuốt vuốt chân mày, sau đó chậm rãi đi vào: "A, mọi người đều