Trên xe!
Vành mắt Kỷ Tuyết Tình ửng đỏ, mím môi, gắt gao nắm chặt năm đấm, cô cũng không có phát hiện ra Giang Vũ đang đuổi theo ở phía sau.
Kỷ Tuyết Tình cố nén xúc động quay đầu lại, nhưng cô biết thái độ của gia tộc nên mới không thể không rời xa Giang Vũ, nếu không sẽ chỉ khiến gia tộc muốn giết Giang Vũ hơn thôi.
Thanh Long đang lái xe phát hiện ra Giang Vũ trước, nhưng mà ông ta không có mở miệng nhắc nhở, ngược. lại dùng sức nhấn ga, muốn bỏ lại Giang Vũ.
Thanh Long biết Kỷ Thường Viễn và Bạch Hổ hôm nay sẽ giết Giang Vũ, thay vì để cho cô chủ và Giang Vũ dây dưa không rõ, còn không bằng ly biết một lần.
Chỉ là Thanh Long đánh giá thấp sự cố chấp của Giang Vũ, mặc kệ ông ta có tăng tốc như thế nào, Giang Vũ vẫn không có buông tha, vẫn đuổi theo như điên ở phía sau.
“Cô chủ, là Giang Vũ!”
Qua một khoảng thời gian, Tiểu Viện ngồi ở ghế lái phụ nhìn thấy Giang Vũ đang chạy như điên từ trong gương chiếu hậu, kinh ngạc nhắc nhở.
Kỷ Tuyết Tình vội vàng quay đầu lại, lúc này mới nhìn thấy bóng dáng liều mạng đuổi theo: “Dừng xe, mau dừng xe lại!”
Thanh Long rối rắm nhắc nhở: “Cô chủ, đau dài không bằng đau ngắn..".
“Tôi bảo ông dừng xe lại!”
Kỷ Tuyết Tình hai mắt đỏ bừng, rống giận cắt đứt lời Thanh Long.
“Haizz1"
Thanh Long bất lực thở dài, lập tức dừng xe ở bên đường.
Kỷ Tuyết Tình lập tức xuống xe, chạy về phía Giang
Vũ. Tình yêu đến từ hai phía là tuyệt vời nhất.
Thấy Kỷ Tuyết Tình chạy về phía mình, Giang Vũ cực kì kinh ngạc, anh tăng tốc chạy nước rút.
Giang Vũ chạy tới trước mặt Kỷ Tuyết Tình, ôm chặt cô vào trong ngực, khóc rống lên như một đứa trẻ.
Nhìn thấy Giang Vũ khóc thành như vậy, Kỷ Tuyết Tình cố nén nước mắt, nếu không để cho mình khóc lên, dù sao cũng phải có một người kiên cường đối mặt với sự biệt ly.
“Đừng khóc nữa!"
Kỷ Tuyết Tình đau lòng vỗ về lưng của Giang Vũ: “Nam tử hán đại trượng phu chảy máu không rơi lệ, quá mất mặt!”
“Em có