Đan Ngưng Chi? Trên đờỉ thật sự có thứ thần kỳ như vậy sao?”
Tiểu Viện kinh hãi nhìn quanh Kỷ Tuyết Tình, khẩn cầu nói: “Cô chủ! Cô có thể bảo Giang Vũ cũng điều chế cho tôi một viên đan Ngưng Chỉ không?”
“Tôi có thể dùng tiền mua, bao nhiêu tiền cũng được!”
Trên đời không có cô gái nào không yêu cái đẹp, nhìn thấy Kỷ Tuyết Tình sau khi dùng đan Ngưng Chỉ thì liền thay đổi thần kỳ, Tiểu Viện lập tức quên mất chuyện Giang Vũ đã đánh Lăng Vân tàn phế.
Khi Giang Vũ đưa ông cụ trở về thiên cung Vân Đỉnh, Kỷ Tuyết Tình và Tiểu Viện đang trò chuyện trong phòng khách về tác dụng của đan Ngưng Chi.
Nhìn thấy Giang Vũ quay lại, hai người phụ nữ nhanh chóng ỉm lặng, nghi hoặc nhìn ông cụ.
“Xin chào cô Kỷ!”
Khi ông cụ Triệu tiến vào thiên cung Vân Đỉnh, ông ấy thực sự bị chấn động bởi sự xa hoa và hoành tráng ở đây, cho nên liền cảm thấy bất an đứng bên cạnh Giang Vũ, rồi cúi
chào Kỷ Tuyết Tình.
‘Tuyết Tình!”
Giang Vũ có chút ngượng ngùng nhìn Kỷ Tuyết Tình: “Em có thể cho ông cụ ở đây với anh vài ngày được không?”
“Giang Vũ, anh quá…”
“Có thể! Ông cụ là trưởng bối của anh thì cũng là trưởng bối của em, đương nhiên có thể sống ở đây”.
Kỷ Tuyết Tình ngắt lời Kỷ Tiểu Viện, mỉm cười đứng lên nói: “Nơi này có rất nhiều phòng, ông cụ muốn ở bao lâu cũng được”.
“Cảm ơn, cảm ơn!”
Giang Vũ và ông cụ cùng nhau