“Hiểu Hiểu, cậu có thể giúp tớ một việc được không?”
Hà Hiểu Hiểu vừa nghe, lập tức vỗ vỗ ngực: “Cậu nói đi, nếu giúp được nhất định tớ sẽ giúp.”
“Giúp tớ tìm một căn nhà, không cần lớn lắm đâu, lớn quá tớ không thuê nổi, chỉ cần đủ để tớ sống với hai con được rồi.”
Hà Hiểu Hiểu gật đầu: “Cũng phải, bây giờ căn nhà đã bị cậu mợ của cậu chiếm mất rồi.
Sau khi xuất viện đúng là cậu phải tìm một nơi để ở.
Cậu có yêu cầu gì đối với căn nhà không?”
Tô Cẩm Tinh khẽ cười: “Không có yêu cầu gì cả, chỉ cần đơn giản và ấm áp là được.”
“Được rồi, cứ để tớ lo.”
Hà Hiểu Hiểu rất nhiệt tình và hiệu quả làm việc cũng rất cao.
Ngày hôm sau cô ấy đã nói với Cẩm Tinh rằng đã được tìm được nhà.
Cô ấy lái xe đến đón ba mẹ con họ cùng đi xem.
Đây là một khu chung cư cũ, nhưng mức độ xanh hóa và chất lượng nhà ở cũng rất tốt.
“Quan trọng nhất là chủ nhà rất tốt bụng.” Hà Hiểu Hiểu dắt tay Tiểu Dương rồi dẫn Tô Cẩm Tinh vào nhà: “Đây, cậu nhìn xem.
Một căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách, một trăm hai mươi mét vuông.
Không phải là lớn quá, nhưng chắc chắn là đủ rồi.
Sau này cậu muốn thuê bảo mẫu thì vẫn có thể ở lại được.
Chủ nhà này định đi nước ngoài nên rất nóng lòng muốn cho thuê.
Giá thuê cũng rất thấp, chỉ một ngàn năm trăm tệ một tháng.
Nhà rẻ như vậy chúng ta có đốt đèn cũng không tìm được đâu.
Cẩm Tinh, lần này chúng ta gặp may rồi.”
Tô Cẩm Tinh cong môi gật đầu: “Đúng vậy, tớ rất may mắn.”
Tin nhắn của Tiên sinh gửi đến: [Có thích căn nhà không?]
Tô Cẩm Tinh đã nghi ngờ, cho nên cô nói thẳng suy đoán trong lòng: [Tiên sinh, căn nhà này là do anh tìm à?]
[Phải, cũng không phải.]
[Rốt cuộc có phải hay không?]
Tiên sinh không trả lời câu hỏi của cô mà chuyển chủ đề: [Khu nhà này yên tĩnh giữa khu vực ồn ào.
Trường mẫu giáo chỉ cách khu nhà hai phút đi bộ, Tiểu Dương có thể nhập học gần đó.
Bên cạnh còn có siêu thị lớn nên rất tiện mua sắm nhu yếu phẩm hàng ngày, hơn nữa cách bệnh viện cũng không xa…]
Cách bệnh viện không xa, cô có thể nhanh chóng đến bệnh viện kịp thời trong bất kỳ tình huống nào.
Tiên sinh thật chu đáo.
Hà Hiểu Hiểu vẫn đang thao thao bất tuyệt giới thiệu với cô: “… Cẩm Tinh, cậu không biết chủ nhà này nhiệt tình thế nào đâu.
Dĩ nhiên là anh ta chủ động gọi điện cho tớ, nói anh ta cần cho thuê nhà với giá rẻ, hỏi tớ xem có thích không.
Tớ còn sợ ngây người đấy! Bây giờ thuê nhà ở thành phố H khó đến vậy sao? Hơn nữa, cậu nói xem anh ta lấy số điện thoại của tớ từ đâu chứ?”
Tô Cẩm Tinh nhẹ nhàng bước đến và nói: “Có thể đó là một công ty môi giới bất động sản, phải không? Cậu đã đến công ty môi giới hỏi à?”
“Không, tớ còn chưa kịp đi đến công ty môi giới nữa thì anh ta đã gọi điện rồi.
Tớ còn cảm thấy rất kỳ lạ…”
Tô Cẩm Tinh khẽ hỏi: “Anh ta không nói là lấy số điện thoại của cậu ở đâu sao?”
“Tớ nghĩ xem…” Hà Hiểu Hiểu nhíu mày suy nghĩ một hồi, vẫn lắc đầu: “Thật sự không nói.
Cứ đi thẳng vào vấn đề nói là anh ta có căn nhà, bảo tớ đến xem.”
Tô Cẩm Tinh gật đầu: “Có thể chính là duyên phận.”
“… Mơ hồ như vậy à? Sao tớ cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Cẩm Tinh, cậu có cảm thấy thân phận của tớ đã bị lộ rồi không? Không được, tớ phải đi báo cảnh sát.
Chuyện này nguy hiểm quá mà.
Còn nữa, trước tiên cậu đừng ở ngôi nhà này, tớ sẽ giúp cậu tìm căn nhà khác.
Tớ luôn cảm thấy trong chuyện này có điều gì đó kỳ lạ…”
Tô Cẩm Tinh vội vàng kéo tay cô ấy: “Không sao đâu, Hiểu Hiểu.
Căn nhà này… là tiên sinh tìm giúp.”
Hà Hiểu Hiểu sửng sốt: “Lục Tước sao?”
“… Có lẽ là vậy.”
“Hả, Lục Tước này thật sự rất khác với Lục Tước mà tớ biết, như là hai người khác nhau vậy.” Hà Hiểu Hiểu ngước nhìn ông trời mà không nói nên lời: “Đây có lẽ là sức mạnh của tình yêu chăng.”
Tô Cẩm Tinh đi một vòng quanh căn nhà, lúc này cô mới phát hiện tiên sinh đã thực sự nghĩ đến từng chi tiết tỉ mỉ cả rồi.
Ngôi nhà có ba phòng ngủ và một phòng khách.
Một phòng ngủ chính và hai phòng ngủ phụ.
Một trong hai phòng ngủ phụ đã được chuyển thành phòng dành cho trẻ em.
Có một giường đơn nhỏ và một chiếc nôi nhỏ.
Sàn nhà trải thảm lông cừu mềm mại, góc tường còn có đồ chơi giống như ngọn núi nhỏ.
Tất cả đều là siêu nhân biến hình mà các bé trai rất thích.
Ngôn Tình Hài
Chiếc nôi nhỏ được phủ một lớp chăn màu hồng có viền ren, vừa nhìn đã biết nó được chuẩn bị cho Tiểu Viên Nguyệt.
Đồ chơi trong nôi đều là đồ chơi bằng nhung mềm mại, trên nôi còn có treo một dãy ngôi sao nhỏ, ên trong còn có chuông, nếu lấy tay khẽ đụng vào sẽ phát ra tiếng kêu lanh lảnh.
Những điều này… rõ ràng