Xuyên qua màn đêm đen thăm thẳm, vài bóng người áo đen đột nhiên lộ diện trong quán rượu, lần lượt bước vào.Đại đa số là người quen của Sở Hưu, Đường Nha, Nhạn Bất Quy, Quỷ Thủ Vương, Hỏa Nô còn có Lang Vương.Có điều trong đó còn có một người xa lạ, đại khái hơn ba mươi tuổi lưng đeo trường kiếm, có thực lực Ngoại Cương cảnh.
Bất quá xem khí tức có vẻ rất yếu, so ra kém Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy, thậm chí không sánh nổi Sở Hưu, hẳn vừa bước vào Ngoại Cương cảnh.Mặt nạ của hắn treo bên hông, phía trên vẽ hai vết kiếm một xanh một tím, lúc này đang dùng ánh mắt quan sát cùng khiêu khích nhìn Sở Hưu.Thấy bọn Quỷ Thủ Vương, Sở Hưu thản nhiên nói: “Đà chủ đại nhân thật kiên nhẫn, người của Tụ Nghĩa Trang cùng Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành đều đã đi khỏi, ngay cả Thương Lan Kiếm Tông gần trong gang tấc cũng đã rút lui, hắn vẫn để các ngươi theo dõi tại Ngụy Quận.
Quả nhiên chịu chơi.”Hỏa Nô cười khổ nói: “Không phải tất cả chúng ta đều ở đây theo dõi mà là thay nhau tới Ngụy Quận dò la tin tức.
Toàn bộ phân đà Thiên Tội chí ít có một phần ba đến một nửa trông coi xung quanh Thương Mang Sơn.”Nhìn Sở Hưu đang nhàn nhã uống rượu tại đây, Quỷ Thủ Vương thở dài nói: “Sở Hưu, cần gì phải thế.
Huyết Ngọc Linh Lung là đồ tốt nhưng vì nó mà mưu phản Thanh Long Hội, bị các thế lực truy sát khắp nơi, có đáng không?”Sở Hưu nhíu mày: “Quỷ Thủ Vương, ngươi và ta quen biết không lâu nhưng ngươi hẳn cũng biết ta là hạng người gì.
Ngươi nghĩ ta là loại thấy lợi tối mắt như vậy sao?Không phải ta muốn mưu phản Thanh Long Hội nhưng có người buộc ta phản bội Thanh Long Hội!”Quỷ Thủ Vương nhíu mày nói: “Buộc ngươi phản bội Thanh Long Hội? Huyết Ngọc Linh Lung không phải bị ngươi cướp đi à?”Đúng lúc này võ giả Ngoại Cương cảnh kia hừ lạnh nói; “Quỷ Thủ Vương, ngươi đừng lắm lời vô ích nữa! Đà chủ đại nhân lập tức sẽ tới, đối phó với một tên phản đồ như vậy chẳng lẽ các ngươi còn định để đà chủ đại nhân đích thân xuất thủ hay sao?”Quỷ Thủ Vương sắc mặt khá khó coi, trong phân đà Thiên Tội mặc dù hắn không phải Ngoại Cương nhưng là người có tư lịch già đời nhất.Trước đây Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy thực lực mạnh nhất còn không nói kiểu đó với hắn, về sau Sở Hưu danh tiếng lớn nhất cũng không nói năng với hắn như thế, nhưng giọng điệu võ giả trước mặt đã gần như khiển trách.Sở Hưu như không thấy võ giả kia mà nhìn về phía Quỷ Thủ Vương hỏi: “Hắn là ai?”Quỷ Thủ Vương cũng không nhìn võ giả kia thản nhiên nói: “Đệ tử bị đuổi của Ba Sơn Kiếm Phái, Thanh Điện Kiếm - Trần Kiệu.
Sau khi ngươi rời phân đà Thiên Tội ba tháng hắn được đà chủ đại nhân dẫn vào phân đà Thiên Tội, rất được đà chủ đại nhân coi trọng.”Hai chữ ‘coi trọng’ Quỷ Thủ Vương nhấn mạnh, rõ ràng khinh thường tên Trần Kiệu này.Lúc mới gia nhập phân đà Thiên Tội đối phương còn khá khiêm tốn, bất quá chẳng bao lâu sau đã lộ mặt là kẻ cuồng ngạo bá đạo.Dĩ vãng trong phân đà Thiên Tội chỉ mình Đường Nha tính khí cổ quái nhưng cũng không ỷ thực lực ức hiếp người khác, Nhạn Bất Quy càng như vậy, thậm chí bình thường còn chẳng buồn nói năng gì.Còn tính cách Sở Hưu trước nay đều là người kính ta một thước ta kính người một trượng.
Quỷ Thủ Vương không cậy già lên mặt,Hỏa Nô cùng Lang Vương hay các sát thủ không danh hiệu khác cũng khá tôn kinh y, y cũng chẳng hơi đâu ra vẻ cao thủ cường giả gì.Nhưng Trần Kiệu này lại khác, xuất thân từ đại tông môn uy tín lâu năm như Ba Sơn Kiếm Phái, quan niệm cấp bậc quá nghiêm trọng.
Ngày thường hắn còn hô tới quát lui với lão nhân quản lý việc vặt trong phân đà như Quỷ Thủ Vương, càng không để những võ giả thực lực yếu hơn hắn như Hỏa Nô Lang Vương trong mắt.Đương nhiên nếu Trần Kiệu chỉ ngang tàng bá đạo, đương nhiên không thể sống trong phân đà Thiên Tội tới giờ, tự có người giáo huấn hắn.Ưu thế lớn nhất của tên Trần Kiệu này là biết thời biết thế, thường xuyên nịnh bợ Thiên Tội đà chủ.Trong quá khứ ở phân đà Thiên Tội không có loại người như vậy, Quỷ Thủ Vương chỉ khéo đưa đẩy, Hỏa Nô cùng Lang Vương chỉ nghe lệnh đà chủ chứ không chủ động nịnh bợ.Về phần Đường Nha cùng Nhạn Bất Quy, hai vị này càng không cần bàn tới, khéo còn không biết nịnh bợ là gì.Thiên Tội đà chủ cũng là người, đương nhiên cũng thích nghe lời nịnh nọt.Trước kia bọn Đường Nha có thực lực, chỉ cần nghe lời, hắn cũng chẳng cần gì nhiều hơn.Còn giờ Trần Kiệu dù sao cũng xuất thân Ba Sơn Kiếm Phái, cũng có thực lực lại biết nịnh nọt, địa vị trong lòng Thiên Tội đà chủ đương nhiên cũng vượt lên người trước.Bên kia Trần Kiệu nghe vẻ khinh thường trong giọng điệu Quỷ Thủ Vương cùng thái độ lơ đễnh của bọn Đường Nha, sắc mặt lập tức trầm xuống.Tên Sở Hưu trước mặt chỉ là phản đồ của Thanh Long Hội, kết quả giờ có vẻ trong mắt bọn họ địa vị của mình thậm chí không bằng loại phản đồ như vậy.Trần Kiệu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rút thanh trường kiếm lưỡi xanh ra, chỉ thẳng vào Sở Hưu quát lớn: “Im ngay cho ta! Các ngươi chuyện trò vui vẻ cùng tên phản đồ này là có ý gì? Đà chủ đại nhân tốn cả nửa năm mới nắm được tung tích của hắn, giờ mà thả hắn đi, các ngươi chịu nổi trách nhiệm đó sao?”Từ lúc đến đây Trần Kiệu đã ôm địch ý rất lớn đối với Sở Hưu, không phải do hắn trung thành với Thiên Tội đà chủ đến đâu mà do ghen ghét.Mặc dù khi hắn gia nhập Thanh Long Hội, Sở Hưu đã phản bội bỏ trốn nhưng trong Thanh Long Hội các sát thủ khác vẫn sẽ nói khi Sở Hưu còn trong hội thanh danh lớn bao nhiêu, uy phong đến mức nào, còn không nóng nảy, không như Trần Kiệu vân vân.
Thường xuyên lôi hắn ra so sánh với Sở Hưu.Nhiều lần như vậy đương nhiên Trần Kiệu sẽ có tâm lý ghen ghét không phục Sở Hưu, thậm chí là oán hận.Đặc biệt là hôm nay, vừa vào cửa bọn Quỷ Thủ Vương đã lộ vẻ xa cách, cứ như Sở Hưu mới là đồng bọn của họ còn hắn mới là người ngoài.Đương nhiên trên thực tế