Năm vị tuần sát sứ ở đây đều không biết rốt cuộc Sở Hưu đã nói gì với Ngụy Cửu Đoan, có điều bọn họ biết nếu Ngụy Cửu Đoan đã quyết định nói Sở Hưu không làm sai, vậy chính là y không làm sai.
Ai dám phản dối là đánh lên mặt hắn.Ngoại trừ Vệ Hàn Sơn, những người còn lại đâu có xung đột gì với Sở Hưu, đương nhiên sẽ không lên tiếng động chạm tới Ngụy Cửu Đoan.Nhìn mọi người xung quanh một chút, Ngụy Cửu Đoan thản nhiên nói: “Nếu đã vậy tất cả giải tán đi.
Nhớ quản lý tốt khu vực của mình là được, đừng đi quan tâm tới chuyện của người khác.”Thật ra trước đó cảm nhận của Ngụy Cửu Đoan về Vệ Hàn Sơn cũng không tệ.
Tên thủ hạ này tuy nhiều thủ đoạn nhỏ nhưng cũng biết hiếu kính hắn, các thứ lễ phép bên ngoài cũng cực kỳ hợp ý hắn.Nhưng hôm nay hắn lại không tự hiểu lấy mình, còn dám phản bác mệnh lệnh mình ngay trước mặt mọi người, cần gõ cho một cái.Sở Hưu mỉm cười đứng lên chắp tay nói: “Vâng thưa đại nhân.”Nói xong Sở Hưu đi trước rời phòng nghị sự, những người khác cũng lần lượt bỏ đi, chỉ mình Vệ Hàn Sơn khi đi ra ngoài sắc mặt âm trầm như nước.Sau khi tất cả mọi người đi khỏi, một người trẻ tuổi chừng hơn ba mươi tuổi mới đi vào phòng nghị sự, cung kính thi lễ với Ngụy Cửu Đoan: “Nghĩa phụ.”Ngụy Cửu Đoan nhìn người trẻ tuổi trước mắt, gật đầu nói: “Dương Lăng à, mấy tông môn bên Mạt Dương Phủ xử lý thế nào rồi?”Dương Lăng đáp: “Đều đã xử lý ổn thỏa, mấy tông môn kia cho rằng nghĩa phụ sắp về hưu dưỡng lão nên nổi chút tâm tư không nên có.
Hài nhi đã dẫn người tới cảnh cáo bọn họ.”Ngụy Cửu Đoan gật đầu nói: “Không sai, một số kẻ nên cảnh cáo một chút.”Dương Lăng dừng một chút rồi hỏi: “Nghĩa phụ, vừa rồi ở bên ngoài con đã chứng kiến mọi chuyện.
Rõ ràng là tên Sở Hưu kia phá hoại quy củ, sao ngài còn bao che cho hắn?”Ngụy Cửu Đoan liếc mắt nhìn hắn một cái, gương mặt như cười như không nói: “Sao nào? Ngươi sợ Sở Hưu làm ảnh hưởng tới địa vị của ngươi à?”“Hài nhi không dám.” Dương Lăng vội vàng chắp tay nói.Ngụy Cửu Đoan thản nhiên nói: “Ngươi cũng không cần nghĩ nhiều.
Từ nay về sau Sở Hưu kia chính là người của ta, có điều hắn sẽ không làm ảnh hưởng tới địa vị của ngươi đâu.Sở Hưu kia dẫu sao cũng chỉ là người ngoài, còn ngươi lại là nghĩa tử ta nuôi hơn mười năm nay.
Do ngại quy củ Quan Trung Hình Đường, tạm thời ta không cách nào nâng đỡ ngươi lên cấp cao.Ngươi nhìn đồ đệ Uất Trì mà Quan lão gia nuôi từ nhỏ đến lớn cũng chỉ có thể làm một mật thám bình thường tại Tập Hình Ti.
Cho dù ta muốn để ngươi làm tuần sát sứ, quy củ cũng không cho phép.Sau khi ta về hưu dưỡng lão ta sẽ nâng đỡ ngươi lên vị trí tuần sát sứ đồng thời để Sở Hưu này phụ tá ngươi.
Đến lúc đó cho dù chưởng hình quan tân nhiệm nhận chức, Quan Tây nay cũng có chỗ cho ngươi.”Dương Lăng lập tức lộ vẻ cảm kích nói: “Đa tạ nghĩa phụ!”Chỉ có điều Dương Lăng mặc dù ngoài miệng cảm kích nhưng trong lòng lại cười lạnh.Hắn theo làm tùy tùng Ngụy Cửu Đoan hơn mười năm, nghĩa phụ mình là người ra sao chẳng lẽ hắn còn không biết?Lúc nào cũng nói cố kỵ quy củ Quan Trung Hình Đường, nhưng thực tế rõ ràng là không muốn để mình trực tiếp cầm quyền!Uất Trì quả thật là một mật thám bình thường tại Tập Hình Ti, nhưng hắn luôn cầm thủ lệnh của Quan Tư Vũ làm việc, địa vị gần với những thủ lĩnh trong Tập Hình Ti.Còn Dương Lăng hắn lại chỉ có thể nghe theo phân công của Ngụy Cửu Đoan.
Lúc Ngụy Cửu Đoan cần hắn, hắn mới có thể mượn dùng chút quyền thế lực lượng trong tay Ngụy Cửu Đoan, tương đương với một chân chạy vặt cho Ngụy Cửu Đoan, thậm chí chạy một mạch đã hơn mười năm.Hắn đã sớm bất mãn với chuyện này, nhưng ngoại trừ bất mãn ra hắn cũng chỉ có thể đợi.
Đợi tới khi Ngụy Cửu Đoan từ nhiệm về hưu, hắn mới có thể thật sự nắm quyền.Lúc này tại Thương Châu Phủ, Vệ Hàn Sơn về trong phủ, tức tối ném vỡ vài cái chén.“Lão già chết tiệt, đã sắp từ nhiệm về hưu rồi còn diễn cái vẻ mặt đó với ta!”Nhớ lại thái độ lúc đó của Ngụy Cửu Đoan, Vệ Hàn Sơn lại tức tới ngứa răng ngứa lợi.Trong số những tuần sát sứ trên đất Quan Tây này, thực lực Vệ Hàn Sơn hắn không phải mạnh nhất, nhưng lại là người kiếm tiền tốt nhất trong số những người cùng cấp.Hắn không chỉ xử lý gọn gàng ngay ngắn cả Thương Châu Phủ cùng Thần Châu Phủ dưới trướng, còn hiếu kính Ngụy Cửu Đoan không ít, lại dùng thân phận mình giúp đỡ Ngụy Cửu Đoan trên giang hồ.
Kết quả hôm nay ngay trước mặt mọi người Ngụy Cửu Đoan lại thiên vị Sở Hưu, quay sang gõ hắn.
Chuyện này khiến Vệ Hàn Sơn vô cùng phẫn nộ.Chỉ có điều hắn cũng là người làm dưới trướng Ngụy Cửu Đoan hơn mười năm, biết vị cấp trên này của mình rốt cuộc là người ra sao.Ngụy Cửu Đoan tính cách đa nghi, cay nghiệt bạc tình, lại còn tham lam vô độ.
Hắn đối đãi với nghĩa tử của mình còn vậy chớ nói chi với người ngoài.Lần này Ngụy Cửu Đoan đứng về phía Sở Hưu đơn giản là vì Sở Hưu lấy ra đủ tài vật khiến Ngụy Cửu Đoan động tâm.
Đồng thời chắc Ngụy Cửu Đoan cũng cảnh giác thế lực của hắn quá lớn nên mới làm vậy cảnh cáo.Nhưng mấu chốt nhất là Ngụy Cửu Đoan đã sắp thoái vị về hưu vậy mà còn cố nắm quyền nắm thế trong tay, không chịu cho thủ hạ chút cơ hội này, như vậy quả thật rất quá đáng!Quan trọng nhất là chuyện lần này gây đả kích không nhỏ đối với Vệ Hàn Sơn.Hắn chuẩn bị ra tay dạy cho Sở Hưu một bài học, kết quả chẳng những thất bại tan tác quay về, Sở Hưu không những không bị phạt ngược lại còn được ban thưởng.
Chuyện này khiến mặt mày Vệ Hàn Sơn đen kịt.Chuyện này không chỉ ảnh hưởng tới địa vị của hắn trong lòng thủ hạ, mà còn ảnh hưởng tới uy vọng của hắn đối với những thế lực trong địa bàn quản lý.Chưa lấy được bao lợi lộc từ Giang gia ngược lại chịu thiệt nặng nề như vậy.
Sớm biết thế này ban đầu Vệ Hàn Sơn đã